Nói bạch nguyệt quang, đây chính là sự thật, bởi vì muội tử này tên gọi là Bạch Nguyệt. Nữ ni cầm đầu chính là chưởng môn nhân của Nam Hải phái, đạo hiệu gọi là Từ Tâm sư thái. Chẳng qua nàng cùng cái tên này phá lệ không hợp, người trong võ lâm đều biết, từ tâm sư thái tâm ngoan thủ lạt, gϊếŧ người như ngóe, nghe nói khi nàng còn bé cả nhà bị Hưởng Mã gϊếŧ chết, nàng may mắn được Tán Ni cứu giúp, vì thế liền cạo đầu xuất gia, sau đó sư phụ viên tịch, nàng liền tiếp nhận chức chưởng môn, võ công tự nhiên là sâu không lường được, nhưng ghét ác như cừu, từng tuyên bố, nói là muốn gϊếŧ hết ác nhân trong thiên hạ.
Nàng mặc tăng bào màu xám tro, thần tình nghiêm túc ngưng tụ, phía sau các nữ đệ tử trẻ tuổi cũng không dám lớn tiếng nói chuyện, nhưng nhìn ra được, Từ Tâm sư thái đối với Bạch Nguyệt là phi thường coi trọng.
Cũng không phải sao, nếu không được sư phụ coi trọng, Bạch Nguyệt làm sao lại không chịu hoàn tục? Đến bây giờ Thanh Hoan còn chưa thấy qua Huyền Tịch, nhưng đối với Bạch Nguyệt, ấn tượng đầu tiên của nàng vẫn là rất tốt, sống đến tuổi này của nàng, đối mặt bất luận kẻ nào đều là một bộ lão tổ tông nhìn hài tử tâm tình. Đối với nữ quỷ Hải Đường mà nói, Bạch Nguyệt là kẻ thù, nhưng đối với Thanh Hoan mà nói, bất quá là một cô nương trẻ tuổi đáng yêu xinh đẹp mà thôi.
Nàng nhìn vài lần liền về tới trong phòng, cũng khó trách giáo chủ đại nhân bồ câu đưa thư muốn nàng trở về, ngay cả nhân vật như Từ Tâm sư thái cũng xuất hiện, càng miễn bàn những nhân sĩ có danh vọng khác, ma giáo tuy rằng cao thủ đông đảo, nhưng nếu là bị nhân sĩ chính đạo vây công, mặc dù lấy một địch trăm cũng đánh không qua a.
Mệt chết đi được. Trong giáo cũng có người giỏi sử dụng độc, nhưng vậy thì sao, chẳng lẽ có thể so sánh với Đường Môn Tứ Xuyên? Thanh Hoan thở dài, xem ra vị giáo chủ phụ thân này, trong lòng đối với nhân sĩ chính đạo hận thấu xương a, nếu không thì làm sao cam lòng để cho nữ nhi vong thê lưu lại cũng bước vào giang hồ, trải qua một trận gió tanh mưa máu này.
Đại hội võ lâm bảy ngày sau, không chừng sẽ phát sinh đại sự gì. Trong lòng Thanh Hoan nghĩ, đầu ngón tay lại chọc chọc Tiểu Mập Trùng, Tiểu Mập Trùng nâng đầu mập mạp lên "Nhìn" nàng một cái - - nếu như hai hạt vừng đen kia là mắt, có chút ủy khuất, cọ cọ đầu ngón tay nàng, lại tiếp tục vùi đầu ăn.
Có các ni cô vào ở, khách điếm này trong nháy mắt liền đầy khách. Nửa đêm Thanh Hoan ngủ không yên, thính lực của cô vô cùng tốt, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã nghe thấy tiếng hít thở rất nhỏ kia. Nếu cô muốn, cô thậm chí có thể nghe thấy nhịp tim của người nọ, cùng với tiếng máu tươi chảy trong mạch máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT