Nhiệm Vụ trưởng lão không còn gì để nói, ta cũng sai bọn hắn đích thân đi xử lý mà! Nhưng không phải bọn hắn đều chết hết cả rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Viên Hầu ở bên cạnh khạc khạc cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tông chủ, ta đã nói với ngươi từ lâu, con chó chết bầm này không đáng tin cậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Đầu Thanh Lang hừ một tiếng, đứng dậy nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần này ta tự mình ra tay. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ai nhận nhiệm vụ? ͏ ͏ ͏ ͏

Tông chủ nhìn Nhiệm Vụ trưởng lão hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệm Vụ trưởng lão vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là Hạo Vũ! Tu vi Nhị giai sơ kỳ, một cường giả trẻ tuổi hiếm có. ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt Tông chủ rét lạnh, nhìn Đại Bạch trư, lạnh lùng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn hắn chết thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Bạch trư ngẩng đầu e ngại nhìn tông chủ một cái, ụt ụt ụt... Nhỏ giọng kêu lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Sắc mặt tông chủ dần nặng nề hơn, thì thầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tu vi nhị giai mà không có chút năng lực phản kháng nào, Thương Man sơn mạch có một cao thủ như thế từ lúc nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Trong mắt lóe lên ánh sáng mãnh liệt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dám giết Tiểu Bạch của ta, bây giờ còn giết cả một đệ tử của Thương Man sơn mạch ta, dù ngươi là ai, thì cũng phải chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệm Vụ trưởng lão vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tông chủ, ta sẽ ra bên ngoài Thương Man sơn mạch, báo thù cho Bạch Tôn Giả. ͏ ͏ ͏ ͏

Tông chủ tiện tay vứt cần câu trong tay xuống, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần, ta sẽ đích thân đi một chuyến, hắn chưa chắc đã yếu hơn ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoa Xà, Viên Hầu cũng đứng lên, theo ngay sau lưng tông chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tông chủ chắp hai tay sau lưng, bay lên trời nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mang theo đầu trư kia cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệm Vụ trưởng lão cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

Đưa tay chộp một cái, Đại Bạch trư rơi vào tay Nhiệm Vụ trưởng lão, lần này nó không dám giãy dụa chút nào nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Tông chủ dẫn theo khế ước thú và Nhiệm Vụ trưởng lão, cả đoàn người băng qua núi rừng hoang vu, tinh quái hung thú căn bản không dám ngăn cản. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi ra bên ngoài Man Hoang sơn mạch, tông chủ lơ lửng giữa không trung hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ở hướng nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Bạch trư vội vàng vươn một móng trước ra chỉ về hướng Đại Thạch thôn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đoàn người Tông chủ bỗng chốc phá không mà đi, nhưng nơi bọn hắn đi qua dù tế linh hay hung thú đều run rẩy nằm bò trên mặt đất, thể hiện uy thế một cách hoàn toàn. ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong Tam Thanh quan, Bạch Vân đang cười chỉ huy tín đồ dâng hương, đột nhiên biến sắc quay đầu nhìn về hướng Tây. ͏ ͏ ͏ ͏

Tông chủ Ngự Thú tông bay trên bầu trời cũng dừng lại ngay giữa không trung, lộ ra một nụ cười trêu tức, không hề che giấu khí tức bản thân, tứ giai trung kỳ, đã tìm được ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhiệm Vụ trưởng lão cười làm lành nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tông chủ, vẫn chưa đến mà! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã đến rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tông chủ Ngự Thú tông phá không hướng về phía Tam Thanh quan, khí tức tứ giai hậu kỳ mênh mông cuồn cuộn phóng ra, uy áp nhắm về phía Tam Thanh quan. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong đại điện, Bạch Vân cười khẩy, tứ giai hậu kỳ rất lợi hại chứ gì? Quán chủ chúng ta còn là siêu phàm nhập thánh đấy! Nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu Phong, ngươi mời quán chủ ra đây, nói có khách đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được... ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong nhẹ gật đầu đi ra hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏

Tại hậu viện, Thanh Tuyết Thanh Vũ Thạch Hạo đang cầm phù bút, nghiêm túc học vẽ phù trên bàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Có lẽ là nữ hài tử nên khá có năng khiếu vẽ tranh, Thanh Tuyết Thanh Vũ đã vẽ ra được hình dáng, không có khác biệt mấy so với Lý Bình An vẽ ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại Thạch Hạo cầm phù bút bằng hai tay, nghiến răng nghiến lợi nhìn lá phù, bỗng đè bút xuống, dùng sức vạch ra một đường trên giấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nhìn Thạch Hạo cắn răng vẽ lung tung trước mặt, vỗ trán một cái, bất lực nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thạch Hạo, được rồi, ngươi đi luyện Thái Cực Quyền thì hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, phồng miệng bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, ngài không thể bất công vậy được, ta cảm thấy ta có thể học được. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An trợn mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cảm thấy? Nhưng ta cảm thấy ngươi không học được! Tránh sang một bên đi, đừng lãng phí văn chương của ta, ngươi không thích hợp đi con đường pháp sư, vẫn nên làm một chiến sĩ thì tốt hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong đi đến bên cạnh Lý Bình An, tò mò nhìn Thanh Tuyết Thanh Vũ vẽ phù triện, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quán chủ, sư phụ ta gọi ngươi ra ngoài một lát. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nhẹ gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! Nghỉ một lát đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ vui vẻ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nghỉ ngơi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Rồi quăng bút lông lên mặt bàn, hưng phấn chạy ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết cẩn thận đặt bút lông lên bàn, la lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chờ ta một chút... ͏ ͏ ͏ ͏

Chân ngắn cất bước đuổi theo Thanh Vũ ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo cũng hấp tấp theo đuôi hai tiểu nữ hài, chạy ra bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nhìn thấy cảnh tượng này, nhớ đến lúc nhỏ mình bị ép buộc làm bài tập, mỉm cười tỏ vẻ lãnh ngộ, đi ra ngoài, thuận miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là ai đến? ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong đuổi theo, lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết! Nhưng hình như sư phụ ta cười, chắc hẳn là người quen của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play