Lý Bình An vội vàng hỏi ở trong đầu: "Hệ thống, đây là có chuyện gì? Có phải là ngọc phù hết hạn rồi?" ͏ ͏ ͏ ͏
Hệ thống hiếm thấy trả lời: "Ngọc phù này chuyên dùng để ban thưởng, những người khác không cách nào kích hoạt." ͏ ͏ ͏ ͏
Nụ cười của Lý Bình An dần dần cứng ngắc, mặt không biểu tình nói: "Nói cách khác, ta cũng không thể học Cửu Chuyển Huyền Công này?" ͏ ͏ ͏ ͏
Hệ thống không nói nhiều, nhưng ý tứ đã rất rõ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tức đến độ choáng đầu hoa mắt, bà nội ngươi, Hệ thống! Có phải ngươi muốn đổi chủ nhân rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người bên cạnh thấy sắc mặt Lý Bình An lúc xanh lúc trắng, lúc mừng rỡ lúc nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt biến ảo liên tục, trong lòng nhịn không được nghĩ thầm, quan chủ làm sao thế này? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lấy lại tinh thần, đặt ngọc phù lại trong khay, nghiêm mặt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Hạo! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ngẩng đầu, cười tươi nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Hạo, bên trong ngọc phù này có một loại công pháp vô thượng của Đạo Môn ta, con cầm đi, tu luyện cho tốt, không được lười biếng! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân mừng rỡ, ánh mắt lập tức chăm chú vào ngọc phù, công pháp vô thượng của Đạo Môn? Đây chẳng phải là công pháp chí cường thời viễn cổ? Ánh mắt tràn đầy lửa nóng, nhưng cũng không dám làm gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Thạch Hạo sáng lên, tâm tình lập tức tốt hơn nhiều, liên tục gật đầu cam đoan: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, con nhất định hảo hảo tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mặt không thay đổi gật đầu, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo bào này chính là y phục của Đạo Môn đệ tử ta, tên là Như Ý đạo bào. ͏ ͏ ͏ ͏
Vũ khí này chính là Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, uy lực cường đại, đưa cho con làm vũ khí phòng thân! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cao hứng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Đa tạ sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An xoay người đưa khay đến trước mặt Thạch Hạo, Thạch Hạo nắm chặt Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, thầm thì: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quá nhỏ đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó tiện tay đeo tiểu đao ở bên hông, rồi một tay cầm lấy đạo bào, một tay cầm lấy ngọc phù. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngọc phù lập tức lóe lên một vệt kim quang, hóa thành bột phấn phiêu tán, Lý Bình An giật giật khóe miệng, trong lòng lệ rơi thảm thiết, Cửu Chuyển Huyền Công, Cửu Chuyển Huyền Công của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ngây ra, ánh mắt hốt hoảng, lát sau mới lấy lại tinh thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ra vẻ cao thâm hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thạch Hạo, con đã nhớ kỹ nội dung của Cửu Chuyển Huyền Công chưa? Có thể bình tâm viết ra chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt to tròn của Thạch Hạo đầy mê man, hắn lắc đầu rồi lại gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng điệu Lý Bình An sốt ruột thêm mấy phần: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có ý gì? Được hay không được? Hay là con không biết viết chữ? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo do dự nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Con đã nhớ kỹ Cửu Chuyển Huyền Công, nhưng dường như không viết ra được, mỗi lần muốn viết ra liền quên hết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười gượng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rất tốt, rất tốt, như thế thì Đạo Môn công pháp ta mới không bị tiết lộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nội tâm đã sớm lệ rơi tràn trề, một tia hi vọng cuối cùng cũng không còn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bấy giờ Thạch Hạo mới hiểu ra, ngẩng đầu sùng bái nhìn Lý Bình An, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ thật là lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cũng kinh ngạc, Đạo Môn còn có loại thủ đoạn này sao? Thật sự là sâu không lường được! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An phẩy nhẹ tay một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, đại điển bái sư đã kết thúc, các con đều ra ngoài đi! Vi sư phải hảo hảo ngộ đạo một phen. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân đạo trưởng cung kính thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó dẫn mọi người rời khỏi đại điện. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đến trước đại môn của đại điện, phịch một tiếng đóng đại môn lại, quay đầu chạy ào về phía tượng Tam Thanh, ầm ầm quỳ xuống bồ đoàn, bi thương kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo Tổ, Hệ thống khinh người quá đáng!... ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài đại điện, Thạch Hạo một tay đạo bào một tay Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, vui sướng kề sát Thanh Vũ Thanh Tuyết, cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư tỷ, hiện tại chúng ta đi đâu? ͏ ͏ ͏ ͏
- Mang ngươi đi tắm rửa trước, sau đó thay đạo bào. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết Thanh Vũ chưa nói gì, Bạch Vân đã sắp xếp trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo liên tục gật đầu, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tắm rửa, ta thích tắm rửa nhất. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đi theo ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân thảnh thơi đi tới hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một hồi lâu, đại môn kẽo kẹt một tiếng mở ra, Lý Bình An đỏ mắt bước ra khỏi đại điện, hắn quay đầu nhìn chằm chằm Tam Thanh Đạo Tổ một chút, mới than thở đi ra hậu viện, ngay cả cái eo cũng không đứng thẳng được bình thường. Tam Thanh Đạo Tổ cũng thiên vị Hệ thống! Khó sống qua ngày quá! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi tới hậu viện, liếc mắt một cái liền thấy Thạch Hạo một thân đạo bào mới tinh đang ở trong đình nghe Thanh Vũ Thanh Tuyết kể chuyện, ba người đang hào hứng, cũng không phát giác được Lý Bình An đã đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An không quấy rầy bọn họ, trực tiếp về phòng mình, đóng cửa phòng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết liếc mắt nhìn sang, lập tức ngừng kể chuyện, nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc nãy có phải sư phụ đi ngang qua? ͏ ͏ ͏ ͏
- Không biết. ͏ ͏ ͏ ͏