Thanh Phong mơ hồ hỏi lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Họ Khang? ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết! Sao thế? ͏ ͏ ͏ ͏

- À, không có gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nhíu mày nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thanh Phong, ngươi chăm sóc chúng như thế sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong lầm bầm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó đã là món ăn sở trường của ta rồi, Minh Nguyệt rất thích ăn, được ta nuôi trắng trẻo béo tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan chủ, đây là ta sơ sót, trong lúc nhất thời quên mất tiểu Phong chỉ biết làm mấy món này. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong nghịch mấy ngón tay thon dài trắng noãn của mình, nhếch miệng nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta biết làm nhiều như vậy đã xem như tốt lắm rồi, vừa đẹp trai vừa biết nấu ăn, trên đời này còn nam nhân nào tốt hơn ta chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An thương tiếc nhìn về phía Thanh Tuyết Thanh Vũ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi ăn mì thịt bò kho tàu, mì dưa chua, mì gà nấm hầm hơn một tháng? ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết Thanh Vũ uất ức gật đầu, rất muốn khóc! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An áy náy nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đều là lỗi của vi sư, sau này vi sư ra ngoài nhất định sẽ để Bạch Vân lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ nín khóc, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ, người thật tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An quay đầu nhìn về phía Thạch Hạo đang đứng ở cổng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lại đây. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo cười hì hì đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta giới thiệu với các con một chút, đây là đệ tử sư phụ mới nhận, tên Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bái kiến hai vị sư tỷ! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết Thanh Vũ vội vàng lau khô nước mắt, ngẩng đầu ưỡn ngực nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xin chào tiểu sư đệ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Thạch Hạo gãi đầu một cái, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư tỷ, đợi lát nữa ta làm đồ ngon cho hai người ăn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hay lắm, hay lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết Thanh Vũ vui sướng gật đầu liên tục, trong nháy mắt thêm phần hảo cảm với Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đều đi theo ta, bái Đạo Tôn xong sẽ chính thức thu Thạch Hạo nhập môn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Tuyết Thanh Vũ lập tức ngưng cười, nghiêm túc hẳn lên, càng hiểu rõ nhiều về Đạo giáo, càng thêm cung kính với Tam Thanh Đạo Tổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Một đoàn người đi ra ngoài, Thạch Hạo đi theo, mắt nhỏ hiếu kì quan sát chung quanh, trong đầu có chút nghi hoặc, Đạo Tổ là cái gì? Chẳng lẽ trên sư phụ còn có một vị đại nhân nữa? Hắn len lén đánh giá biểu tình nghiêm trang của mọi người, trong lòng hơi bất an, chẳng lẽ cái vị gọi là Đạo Tổ kia rất nghiêm khắc sao? Có vẻ như mọi người đều sợ ngài ấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Một đoàn người đi vào trong đại điện, Thạch Hạo vừa ngẩng đầu nhìn lên bức tượng Tam Thanh, lập tức chân nhũn ra, ánh mắt sợ hãi, hốt hoảng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thần... Thần miếu! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Vũ quay đầu nhìn về phía Thạch Hạo, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải thần miếu, nơi này là đạo quán của chúng ta, đây là Đạo Tổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo cứng ngắc gật đầu, tay chân luống cuống theo Lý Bình An đi vào bên trong, dưới sự chỉ huy của Lý Bình An, hắn quỳ xuống bồ đoàn, trong lòng thấp thỏm bất an. Bọn hắn... Bọn hắn sẽ không đem ta làm tế phẩm đấy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An tuyên bố một vài giới luật trước mặt Thạch Hạo, Thạch Hạo choáng váng đầu óc, nghe cái gì cũng không hiểu, chỉ biết gật đầu mờ mịt. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thạch Hạo hữu duyên với Đạo Môn, muốn bái ta làm sư phụ, ta thấy nó thiên tính thuần lương, lại có trái tim hướng Đạo, liền có ý thu làm đồ đệ, còn xin Tam Thanh Đạo Tổ minh giám! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An cúi đầu thật sâu trước tượng Tam Thanh. ͏ ͏ ͏ ͏

"Đinh! Chúc mừng túc chủ thu được hảo đồ, ban thưởng: Một bộ đạo bào, một thanh Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao (ngụy), “Cửu Chuyển Huyền Công” tầng thứ nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Đánh giá: Chậc! Mèo mù vớ cá rán, gặp vận may." ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An đột nhiên trợn mắt, mẹ nó – mẹ nó – mẹ nó – ta nhìn thấy cái gì? Cửu Chuyển Huyền Công, Truyền Ngôn Cửu Chuyển Chứng Đạo Cửu Chuyển Huyền Công! Cho dù chỉ là tầng thứ nhất cũng có thể thẳng tới Tiên cảnh giới! Còn có Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, cho dù chỉ là ngụy thì ít nhất cũng là Tiên Khí! ͏ ͏ ͏ ͏

"Phát đạt rồi! Phát đạt rồi! " ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An mừng thầm như thể được trúng sổ xố, vội vàng kêu lên trong lòng: "Hệ thống, rút ban thưởng." ͏ ͏ ͏ ͏

Sợ hệ thống đổi ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An duỗi tay ra, vô số quang mang từ không trung tụ lại, ngưng tụ thành một cái khay, trên khay có một bộ đạo bào, một thanh Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao dài cỡ bàn tay, còn có một viên ngọc phù. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Vân đứng bên cạnh xem lễ con ngươi co rụt lại, chính là như vậy, chính là như vậy, hư không tạo vật, tu vi quan chủ tuyệt đối đạt đến Thánh cấp, quan chủ thật trâu bò! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh Phong cũng run rẩy tâm can, phải chăng sau này ta nên thu liễm lại một chút? Cố gắng nghĩ lại lời ăn tiếng nói của mình lúc trước, hình như cũng không đến mức có chỗ nào quá phận nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An vươn tay chộp lấy ngọc phù, kích động truyền pháp lực vào, nhưng ngọc phù không nhúc nhích, một chút phản ứng cũng không có. ͏ ͏ ͏ ͏

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play