Trong nhà thanh lãnh.
Hạ Tinh Nhiễm theo cô ở nông thôn, cũng chưa từng hưởng thụ tiện lợi mà Hạ Trạch Cương làm "người có tiền "mang đến.
Sau khi chị cô tốt nghiệp đại học, Hạ Trạch Cương tặng cho chị cô một căn nhà, để không khiến người ngoài bàn tán về mình bất công, lúc Hạ Tinh Nhiễm tốt nghiệp, ông cũng tặng một căn nhà cùng khu vực không sai biệt nhiều lắm với chị cô.
Mấy năm nay Hạ Tinh Nhiễm đều bận rộn công việc, đối với "nhà "này trước sau không có lòng quan tâm, hiện giờ trong nhà vẫn là bộ dáng khi giao nhà, nội thất là Hạ Trạch Cương mới vừa tìm nhà thiết kế hỗ trợ trang trí.
Cô mua thêm bất quá là hai cái máy hút ẩm, cùng chiếc nệm giá cả xa xỉ.
Cô tắm rửa đơn giản một chút, nằm trở về trên giường, chặn mọi tin nhắn của Lộ Duy, sau đó ở bên trong nhóm chuẩn bị đám cưới tag toàn thể thành viên.
【 đêm nay tại nhìn thấy Lộ Duy cùng bạn gái cũ ở trên xe của anh ta, tình cảm hai người còn rất tốt, tôi sẽ không hoành đao đoạt ái, hôn lễ hủy bỏ】
Lời nói là trực diện, nhưng hàm nghĩa của lời nói ý vị sâu xa.
Biết được lần phát biểu này sẽ đưa tới bao nhiêu tin tức oanh tạc, Hạ Tinh Nhiễm gửi tin nhắn xong, trực tiếp tắt điện thoại di động, đắp chăn, tiến vào mộng đẹp.
Cô mơ một giấc mơ, trong mơ một lần nữa trở lại mười tám tuổi.
Trở lại thành phố Lâm Giang, trở lại trường đại học, ngủ trong rèm giường ký túc xá nhỏ hẹp, Khương Tử Cách đang cùng Mạnh Thiến Thiến xem phim Hàn.
Quạt điện cũ trong ký túc xá xèo xèo xoay, tiếng cười bạn cùng phòng không kiềm chế được hoặc cao hoặc thấp truyền đến.
Mùa mưa mai, thời tiết oi bức, cho dù là thể chất trời sinh thể hàn của cô, cũng nóng đến mức sau gáy toát ra mồ hôi mỏng.
"Nhiễm Nhiễm, đừng ngủ nữa, bạn trai cậu đang chờ dưới lầu."
Khương Tử Cách đứng trên cầu thang, vén rèm cửa sổ đánh thức cô.
Bạn trai?
Đó là ai.
Cô còn chưa kịp hỏi, đã nghe Khương Tử Cách nói: "Cậu nhanh một chút, người đã đứng ở dưới lầu chờ cậu nửa tiếng rồi."
Mạnh Thiến Thiến nhỏ giọng nói: "Cách Cách, đừng làm ồn cậu ấy, Cận Tự nói anh ấy chờ một chút, để Nhiễm Nhiễm ngủ thêm một lát."
Là Cận Tự.
Hạ Tinh Nhiễm hoàn toàn trầm tĩnh lại, trở mình.
Bầu trời sáng sủa.
Đoạn thời gian thả lỏng nhất, tự do nhất trong cuộc đời cô, đã đi xa như mộng.
Hạ Tinh Nhiễm híp mắt nhìn ánh mặt trời chói mắt ngoài cửa sổ một lát, hít sâu một hơi, chuẩn bị tâm lý khởi động điện thoại.
Biết rõ lúc này từ hôn sẽ là một hồi ác chiến, nhưng không nghĩ tới người đầu tiên phải đối mặt chính là Hạ Trạch Cương.
Vừa khởi động máy, điện thoại của ông liền gọi vào.
"Nhiễm Nhiễm? Ngày hôm qua không vui? Sao đột nhiên nói ra lời từ hôn, Lộ Duy đối với con rất tốt, bạn gái cũ của nó tìm tới cửa cũng sẽ không ảnh hưởng đến thân phận của con sau này."
Tiếng khuyên bảo của ba ở bên tai giống như ma quỷ niệm chú, Hạ Tinh Nhiễm để điện thoại di động xuống, trở mình, buồn bực nói: "Nhưng hôm qua con bắt được anh ta đang cùng bạn gái cũ hôn môi, còn có, còn có.."
Câu nói tiếp theo cô không biết phải nói như thế nào.
Nhưng thân là đàn ông, Hạ Trạch Cương hoàn toàn hiểu ra, nghẹn một chút, thay đổi suy nghĩ an ủi: "Chỉ là hôn mà thôi, hôn một cái sao có thể tính là ngoại tình chứ?"
"Ba đã gặp qua quá nhiều đàn ông, đàn ông giống như mèo phải cho phép hắn vụng trộm, kết hôn rồi sẽ hồi tâm."
"..."
Cô không lên tiếng, Hạ Trạch Cương biết con gái mình tuy ít nói nhưng rất có chủ ý, vội vàng thay đổi sách lược: "Vân Hối hiện tại làm ăn rất khó, con cũng không muốn ba bôn ba khắp nơi không kiếm được tiền phải không? Con không vì ba, con cũng phải suy nghĩ cho cô con một chút, cô đối xử tốt với con như vậy, chính là muốn nhìn thấy con kết hôn."
Bắt đầu trói buộc đạo đức
Những lời này từ lúc bắt đầu đi xem mắt, Hạ Tinh Nhiễm đã nghe tám trăm lần.
Nhưng hết lần này tới lần khác trói buộc đúng rồi.
Hạ Tinh Nhiễm có thể không quan tâm việc làm ăn của Vân Hối, nhưng không có biện pháp không quan tâm người cô còn ở trên giường bệnh, đối xử với mình như mẹ ruột.
Không biết Hạ Trạch Cương cúp máy lúc nào.
Tối hôm qua uống sâm banh, lại ngủ không ngon, lúc này đau đầu muốn nứt ra.
Hạ Tinh Nhiễm giơ tay gõ gõ đầu, phút chốc lại nhớ tới câu nói kia của Cận Tự: Không bằng đá Lộ Duy, theo tôi.
Cô đương nhiên không cho rằng chia tay nhiều năm, với điều kiện và tính cách của Cận Tự, sẽ quanh quẩn tại chỗ chờ cô, nhưng anh sẽ nói như vậy, đại khái cũng không phải là nói đùa.
Đá cậu ta, theo tôi.
Đá cậu ta, theo tôi.
Trong đầu treo lơ lửng câu nói, ngực cũng không tự giác nóng lên.
Nếu nhất định phải kết hôn, nếu chỉ có thể lựa chọn giữa vị hôn phu ngoại tình và bạn trai cũ.
Hạ Tinh Nhiễm đương nhiên không chút do dự lựa chọn vế sau.
Cô run rẩy lấy điện thoại di động từ trên giường về, nhấn nút quay số, ký ức cơ bắp ngón tay đã phản ứng trước đại não, ấn ra chuỗi số điện thoại di động thuộc lòng kia.
Nhiều năm như vậy, anh có đổi số điện thoại di động không?
Lúc trước chia tay ầm ĩ cũng không vui, Cận Tự có kéo mình vào danh sách đen hay không?
Thấy đó là số của cô, anh có muốn nghe điện thoại không?
Chuông màu liên tục vang lên bên tai, trong lòng Hạ Tinh Nhiễm giống như bắt đầu một trận sóng thần, kích động mênh mông, thật lâu không thôi.
"Xin chào."
Một tiếng ngắn gọn, rõ ràng, không có bất kỳ cảm xúc nào, hoàn toàn chấm dứt lo sợ bất an của cô.
Hạ Tinh Nhiễm khẩn trương nuốt nước miếng: "Cận Tự, là.. là tôi."
-
Bầu trời phương xa trong suốt sáng trong, ánh mặt trời chiếu thẳng vào phòng ngủ hướng nam, hạt bụi nhỏ di động dưới ánh sáng, điều hòa trung tâm hoạt động cùng với tiếng tim đập của Hạ Tinh Nhiễm tương ứng.
Sau khi tự giới thiệu, phía đối diện vẫn trầm mặc mà bình tĩnh như cũ, ngắn ngủi phát ra một âm tiết: "Hả?"
Không muốn dẫn dắt cuộc đối thoại.
Hạ Tinh Nhiễm nghe được chính mình do dự, thanh âm như muỗi kêu: "Tối hôm qua anh nói, bây giờ còn tính không?"
"Câu nào?" Cận Tự biết rõ còn cố hỏi.
Bả vai căng thẳng, tấm nệm đắt tiền dựa theo trí nhớ của con người bao bọc cô hoàn mỹ trong đó, hơi cho Hạ Tinh Nhiễm một ít dũng khí và cảm giác an toàn: "Chính là câu bảo tôi đừng kết hôn với Lộ Duy, có thể.. có thể theo anh."
Ngực giống như cưỡi ngựa, huyệt Thái Dương và trái tim đều căng phồng đau đớn vì cảm xúc kịch liệt phập phồng.
Không khí yên lặng hơn.
Tín hiệu vô tuyến truyền đến âm thanh yếu ớt của dòng điện đối diện.
Cô giống như bị rút hết sức lực, không dám chờ đợi đáp án, vội vàng cúp điện thoại.
Lúc trước chia tay cũng không có thể diện, cô làm sao dám yêu cầu Cận Tự vẫn như trước kia bất kể hiềm khích giúp mình?
Không có ai trời sinh đã đảm đương trách nhiệm thiên thần, một lần lại một lần cứu vớt một người không hề liên quan.
-
Từ khi bắt được Lộ Duy vụng trộm, nhưng người trong nhà đều không đồng ý hủy bỏ hôn ước, chuyện Hạ Tinh Nhiễm từ hôn liền rơi vào cục diện bế tắc.
Lộ Duy cũng từ uy hiếp ban đầu, theo Hạ gia tạo áp lực với Hạ Tinh Nhiễm chuyển thành kế sách dụ dỗ.
【Nhiễm Nhiễm, anh sai rồi, ngày đó là anh nhất thời xúc động, anh cam đoan đã cùng A Đàm đoạn sạch sẽ 】
【 đều là A Đàm quyến rũ anh, anh chỉ là phạm vào sai lầm tất cả nam nhân đều sẽ phạm 】
[Bảo bối đừng giận, quầy chuyên doanh Ngân Thái H lại về một lô túi mới, buổi chiều có thời gian anh cùng em đi dạo]
"..."
Nếu Lộ Duy kiên định lựa chọn bạn gái cũ, Hạ Tinh Nhiễm còn có thể oán hận anh ta không tuân thủ tinh thần khế ước, khen anh là tình yêu đích thực dũng cảm.
Anh ta trong vòng vài ngày lắc lư bất định, đơn giản là cân nhắc lợi hại tinh thông tính toán, chỉ làm Hạ Tinh Nhiễm cảm thấy một trận hoang đường.
Cô chịu áp lực, không thỏa hiệp đăng ký kết hôn, cứng đầu quả thực khiến Hạ Trạch Cương không còn cách nào.
Cách "ngày hoàng đạo"ông bỏ ra số tiền lớn mời đại sư tính toán càng ngày càng gần, ông càng sốt ruột.
Hạ Tinh Nhiễm bị ba cô trói buộc đạo đức đến cùng đường, thứ tư sau khi tan tầm, đi thăm cô nằm ở trên giường bệnh.
Cô lớn tuổi, qua ba lần phẫu thuật não, cả người cắm đầy ống, hôn mê bất tỉnh, tình trạng thân thể cũng không lạc quan.
Gầy như tờ giấy, nằm ở trên giường bệnh cũng rất khó nhìn thấy chăn phập phồng, Hạ Tinh Nhiễm thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, ngồi trước giường cô một lát, bất tri bất giác, lệ rơi đầy mặt.
Lý do Hạ Tinh Nhiễm lựa chọn tiến vào một cuộc hôn nhân kỳ thật càng hoang đường.
Hạ Trạch Cương thừa dịp cải cách mở cửa, nắm bắt đầu gió thời đại, dựa vào máy ghi âm đầu cơ trục lợi, từ một thanh niên nông thôn nhảy vọt lên tầng lớp cao.
Phong tục truyền thống của quê hương nông thôn sùng bái sức mạnh phi tự nhiên.
Lúc Hạ Trạch Cương vừa phát tài, đại sư từ Hồng Kông tới tính toán cho ông một quẻ, đại sư nói mệnh của ông thuộc kim, chị ông Hạ Lan Phân thuộc thổ.
Thổ sinh kim, vận mệnh của Hạ Trạch Cương đều liên quan đến vui buồn của Hạ Lan Phân.
Hạ Trạch Cương kinh ngạc kêu lên thần cơ diệu toán của sư phụ.
Lúc nhỏ trong nhà Hạ Trạch Cương nghèo, là Hạ Lan Phân một tay nuôi lớn ông, lại cổ vũ ông rời khỏi thôn ra ngoài lang bạt, sau đó hỗ trợ hai đứa con gái của ông, vì thế sống góa phụ ba mươi năm.
Hạ Trạch Cương phát tài tự nhiên cũng rất kính trọng Hạ Lan Phân.
Chỉ là hai năm nay sau khi lợi nhuận thương mại điện tử trên mạng rút đi, việc làm ăn của Vân Hối Mộc Nghiệp càng ngày càng khó khăn, vừa vặn đúng lúc Hạ Lan Phân nằm viện, Hạ Trạch Cương lại tìm bậc thầy cũ tính toán một quẻ.
Đại sư nói Hạ Tinh Nhiễm và Hạ Lan Phân là mệnh thổ giống nhau cùng vượng Hạ Trạch Cương hơn nữa, nếu trong mệnh Hạ Tinh Nhiễm có cơ hội hợp hóa thành công, có thể trợ giúp Hạ Trạch Cương một bước lên mây.
Mà phương thức hợp hóa tốt nhất lại là để Hạ Tinh Nhiễm tìm một người đàn ông bát tự tương hợp với cô kết hôn.
Sau khi lựa chọn kỹ càng, Lộ Duy là người duy nhất được chọn.
Hạ Tinh Nhiễm quan tâm đến sức khỏe của cô, cũng biết nguyện vọng lớn nhất của người phụ nữ mộc mạc truyền thống thậm chí có chút phong kiến này là xem cô kết hôn, cho nên cô đồng ý.
Nhưng mà, cô à, chẳng lẽ kết hôn sinh con so với hạnh phúc vui vẻ của con quan trọng hơn sao?
Hạ Tinh Nhiễm nhẹ nhàng hỏi, trên giường bệnh, người phụ nữ tái nhợt cũng không trả lời.
[Chuẩn bị hộ khẩu xong, tám giờ sáng mai anh đi đón em]
Ngày đăng ký kết hôn đã gần trong gang tấc.
Hạ Tinh Nhiễm không định nhịn nữa, trên đường về nhà, trong lúc chờ đèn đỏ, mở APP mua vé, thuận tay mua vé máy bay đi thành phố phương Bắc.
Đơn giản mang theo một ít mỹ phẩm dưỡng da hữu hiệu duy trì trạng thái da, Hạ Tinh Nhiễm dừng xe ở nhà, ngồi taxi đi sân bay.
Vẫn là chuyến bay của hãng hàng không China Southern Airlines, mấy năm nay bởi vì công việc cần thiết, Hạ Tinh Nhiễm sẽ tự mình đi công tác đàm phán nghiệp vụ, mỗi lần đều ngồi chuyến bay của China Southern Airlines.
Hạ gia đông con cái, Hạ Tinh Nhiễm vẫn là lão nhị kẹp ở giữa, là người không được coi trọng nhất.
Vì không muốn Hạ Trạch Cương và mẹ kế chán ghét, cô luôn nơm nớp lo sợ sắm vai đứa bé ngoan, từ nhỏ đến lớn nhãn hiệu trên người không loại trừ được hai chữ "nghe lời".
Kháng hôn (*), hơn nữa còn chạy trốn trước khi đăng ký kết hôn.
*Khánh hôn: Chống lại cuộc hôn nhân*