Kiều Hiểu Khê lớn như vậy rồi mà chưa từng ăn qua bột mì trắng tinh mịn như vậy, lại càng chưa từng ăn qua gà. Sau khi gà thơm ngào ngạt và bánh rán vào bụng, Kiều Hiểu Khê cảm nhận được cảm giác thỏa mãn chưa bao giờ từng có.
Có tiền thật tốt, một bữa có thể ăn nhiều đồ ăn ngon như vậy!
Ăn uống no đủ, Kiều Như Nguyệt bắt đầu làm chuyện chính.
Nhà nông ở cổ đại không có thói quen mặc áo trong, mà yếm ở cổ đại đối với một phụ nhân mà nói thì quá mỏng, cho nên Kiều Như Nguyệt quyết định tự làm áo ngực.
Ống quần của quần lót cổ đại tương đối dài, không tiện cho việc vận động lại còn nóng nữa, cho nên nhà nông ở cổ đại mới không muốn mặc.
Kiều Như Nguyệt chuẩn bị làm quần lót tam giác của hiện đại.
Bởi vì phải mặc sát vào cơ thể, cho nên Kiều Như Nguyệt mua vải loại tốt, nếu không phải vải lụa quá đắt thì nàng nhất định sẽ chọn vải lụa cho càng thoải mái hơn.
Nhưng so vải bố với vải thô thì vải bố vẫn là thoải mái hơn rất nhiều!
Kiều Như Nguyệt quyết định kết hợp đặc điểm của yếm ở cổ đại với đặc điểm của áo lót ở hiện đại, ở vị trí quan trọng thì may dày hơn một ít.
Chỉ là, Kiều Như Nguyệt không biết làm quần áo, từ cắt tới khâu thì hoàn toàn là căng da đầu làm bừa.
Chờ nàng làm xong, Kiều Hiểu Khê nghiêng đầu hỏi: “Nương, ngài đang làm cái gì vậy?”
Hai mươi văn một thước vải bố mà cứ như vậy bị làm hỏng sao?
Bỗng nhiên, thấy Kiều Như Nguyệt khoa tay múa chân ở trên người mình, Kiều Hiểu Khê lập tức như là đã hiểu, nhíu mày nói: “Ngài đang làm cái yếm sao?”
Cái này nhìn thật quá quái lạ!
Kiều Như Nguyệt thấy kích thước vừa vặn thì nhẹ nhàng thở ra, nói: “Hiểu Khê, con mau mặc vào đi, là cô nương thì phải mặc yếm đấy, biết không?”
Kiều Hiểu Khê có chút không vui, hoài nghi Kiều Như Nguyệt đang cố ý hành hạ mình.
Nhưng khi nhìn thấy Kiều Như Nguyệt cầm một cái yếm càng quái lạ, nói rằng nàng cũng phải mặc vào thì khoé miệng Kiều Hiểu Khê nhếch lên: Dường như Kiều Như Nguyệt đã rất cố gắng….
Kiều Như Nguyệt mặc yếm vào, lại mặc áo ngắn vải thô, phát hiện mặt trước của quần áo đã bằng phẳng thì cả người lập tức thả lỏng không ít, không bao giờ phải lo lắng sẽ bị xấu hổ sau khi đổ mồ hôi nữa.
Chỉ là, trên yếm có một số chỗ có đường chỉ không tốt, chỉ may bên ria cũng không tốt, mặc vào có chút không thoải mái, chỉ có thể tạm chấp nhận mà thôi.
Kế tiếp là làm quần lót.
Buổi sáng hôm nay Kiều Như Nguyệt, Kiều Hiểu Khê mặc bộ đồ mới trở về từ trấn trên đã bị không ít người nhìn thấy.
Chương Thanh Thành ở trong nhà đang mắng Kiều Như Nguyệt cầm quần áo lụa với trâm ngọc của hắn ta đi bán rồi đi mua quần áo mới mất rồi, vậy thì lộ phí để hắn ta đi tham gia kỳ thi mùa thu vào tháng tám này phải làm thế nào đây?
Vừa lúc Hàng bà tử đi qua cửa nhà Chương gia nên vừa vặn nghe thấy rõ ràng.
Vải lụa và trâm ngọc đều là đồ vật quý giá, có thể thấy được trong tay Như Nguyệt hiện tại có không ít tiền.
Khi Như Nguyệt trở về, còn cõng một cái sọt lớn, chắc chắn bên trong chứa không ít đồ.