Ông ấy mang cậu em vợ đến trấn trên trị liệu, bệnh không trị khỏi mà còn mất mạng thì khi trở về sẽ không có cách nào giải thích cho thê tử ở nhà hiểu.

“Không có gì nghiêm trọng cả, cụ thể thì còn phải đợi người tỉnh lại đã”

Nếu mà sau khi tỉnh lại vẫn còn nổi điên tự mình hại mình tấn công người khác giống như lúc trước thì phải nhanh chóng mời đi ra ngoài, cái y quán nhỏ này của ông ấy không chứa được Phật lớn như vậy.

Đại phu Ngụy nói xong thì dặn dò Tiểu Lỗ, Tiểu Dương lấy dụng cụ đến cầm máu cho Trần Thiết Trụ, ngày sau đó lại châm cứu thêm mấy châm.

Ở dưới ánh mắt của đám người Lư Thụ Căn, Ngụy đại phu, tiểu Lỗ, tiểu Dương, cuối cùng thì Trần Thiết Trụ cũng tỉnh.

“Thiết Trụ! Thiết Trụ?”

Lư Thụ Căn gọi hai tiếng.

Trần Thiết Trụ mở mắt ra thì nhìn thấy trên đầu Lư Thụ Căn sưng lên một cục u, đó là do vừa rồi bị mình đâm.

“Tỷ phu, thật xin lỗi”

Tất cả mọi chuyện xảy ra vừa rồi, hắn ta đều biết, nhưng thân thể lại giống như không chịu khống chế mà tự mình hại mình và làm thương tổn người khác.

Loại tình huống này đã bắt đầu từ năm ngày trước, ý thức của hắn ta muốn ngăn cản nhưng thân thể lại không nghe sai bảo!

Đại phu Ngụy nghe Trần Thiết Trụ miêu tả xong thì vuốt râu nói: “Đây là trúng tà, là quỷ nhập thân. Chắc là phụ nhân vừa rồi đã giúp ngươi loại bỏ quỷ, cho nên ngươi mới không có việc gì”

Nhớ tới động tác dùng trâm ngọc điểm một chút ở giữa mày Trần Thiết Trụ của phụ nhân áo lam, đại phu Ngụy càng nghĩ càng cảm thấy giống.

Nói đến Kiều Như Nguyệt, Lư Thụ Căn, Trần Thiết Trụ mới phát hiện không biết Kiều Như Nguyệt đã rời đi từ khi nào rồi?

Nghĩ đến Kiều Như Nguyệt với bộ quần áo lam vừa rồi, hai tai Trần Thiết Trụ bỗng nhiên đỏ lên.

……

Kiều Như Nguyệt vừa đi vừa kiểm tra điểm công đức ở trong đầu, lúc này mới phát hiện tối hôm qua Ngốc Nữu và Huyết Anh thật lòng cảm ơn đã làm nàng đạt được ba điểm công đức.

Hơn nữa nhờ có giá trị phản nghịch của Kiều Hiểu Khê hạ thấp và treo cổ ác quỷ giết người nên tổng cộng nàng đã có một trăm linh bảy điểm công đức!

Vậy thì sao không nhanh đi đổi thẻ sinh mệnh chứ?

Vì vậy nàng chọn khu thương mại rồi đổi thẻ sinh mệnh.

【 Họ tên: Kiều Như Nguyệt

Điểm công đức: hai mươi bảy

Sinh mệnh còn lại: năm mươi chín ngày bảy canh giờ bốn phút 】

Khi nhìn đến mấy chữ năm mươi chín ngày này, cảm giác an toàn của Kiều Như Nguyệt lại gia tăng lên không ít.

Đã có huyền khí nhưng còn thiếu bùa chú, vì thế Kiều Như Nguyệt lại mua giấy vàng, bút lông và chu sa.

Mấy thứ này vô cùng đắt đỏ, lại không thể ăn, Kiều Hiểu Khê tính toán ở trong lòng, lại bay mất một trăm văn tiền!

Khi Kiều Hiểu Khê cho rằng đã đến lúc Kiều Như Nguyệt phải về nhà rồi thì nàng lại mua một con gà trống, tiêu tốn hết tám mươi văn tiền.

Hôm nay Kiều Như Nguyệt đã tiêu hết chín trăm hai mươi hai văn, ba lượng bạc ban đầu mà giờ chỉ còn thừa hai lượng sáu văn.

Kiều Hiểu Khê lòng nóng như lửa đốt, lại không thể làm gì, cuối cùng đành mặc kệ tất cả, thầm nghĩ: Tiêu đi tiêu đi, ít nhất có một nửa là tiêu ở trên người cô bé, ăn vào trong bụng cô bé!

Giữa trưa, hai mẹ con ăn gà trống và bánh rán.

Nhào một nắm bột mỳ dán ở cạnh nồi để hấp thu canh gà, như thế sẽ vô cùng thơm ngon.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play