Kiều Hiểu Khê nhìn nhà tranh bốn gian, cả căn nhà chỉ có hai người các nàng, dù Kiều Như Nguyệt có khó hầu hạ thì cũng đỡ hơn là hầu hạ bốn người Đinh gia.
“Ta chọn ở lại!”
Giọng Kiều Hiểu Khê như hoàng anh xuất cốc.
Kiều Như Nguyệt nở nụ cười thản nhiên, vươn tay về phía nàng nói: “Sau này xin chỉ dạy nhiều hơn, Hiểu Khê”
Kiều Hiểu Khê cũng học dáng vẻ của Kiều Như Nguyệt, vươn tay nhỏ của mình ra, giọng non nớt cất lên: “Xin chỉ dạy nhiều hơn, nương ~”
Nếu Kiều Như Nguyệt xuống tay với cô bé thì cô bé sẽ giết Kiều Như Nguyệt rồi chạy trốn!
Trên bàn đá, tay nhỏ và tay to nắm chặt vào nhau.
Kiều Hiểu Khê cười tới mức vẻ mặt khờ khạo đáng yêu, má lúm đồng tiền nhỏ bên khóe môi khiến Kiều Như Nguyệt muốn dùng tay chọc một cái ~
Quá đáng yêu!
Nuôi một đứa con gái đáng yêu như thế làm trái tim Kiều Như Nguyệt như mềm nhũn ra ~~
【 Đinh, giá trị phản nghịch của Kiều Hiểu Khê + 10%, tổng cộng giá trị phản nghịch là 110% 】
Tiếng nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên trong đầu làm nụ cười trên mặt Kiều Như Nguyệt cứng đờ.
Tăng?
Kiều Như Nguyệt như không tin vào tai của mình.
Nàng mở giao diện hệ thống nhiệm vụ ra, tận mắt nhìn thấy giá trị phản nghịch của Kiều Hiểu Khê là 110% thì mới tin.
Kiều Hiểu Khê ở trước mặt nở nụ cười ngây thơ, có khuôn mặt đáng yêu là biểu hiện của sự giả dối!!!
【 Giá trị phản nghịch +10%, trừ 10 công đức điểm. 】
Đúng lúc này, trong đầu nàng lại truyền đến một thanh âm nhắc nhở từ hệ thống, đúng là giậu đổ bìm leo mà.
Nàng chỉ mới kiếm được 30 điểm công đức, giờ đã trừ hết 10 điểm công đức, Kiều Như Nguyệt cảm thấy lòng mình vô cùng giá lạnh!
30 điểm công đức có thể đổi được một tuýp chấm tàn nhan, biết vậy nàng đã sớm mua cho rồi!!!
Nhà chính.
Kiều Như Nguyệt mang theo Kiều Hiểu Khê đến dâng hương bái lạy trước bài vị của Phong Lương, Vạn Thị, Chung Nham, để Kiều Hiểu Khê biết được tổ tiên trong nhà.
“Cha, nương, Chung Nham, con đã chuộc Hiểu Khê về rồi, mọi người đến xem đi, đứa nhỏ này đáng yêu biết bao”
Kiều Như Nguyệt nói như nghiến răng nghiến lợi.
Kiều Hiểu Khê thành kính lạy bài vị của Kiều Phong Lương, Vạn thị, Chung Nham, cô bé thầm nghĩ: “Ông ngoại, bà ngoại, cha, hãy phù hộ cho con không bị Kiều Như Nguyệt hãm hại!”
Kiều Như Nguyệt nhìn về phía bóng dáng gầy ốm của Kiều Hiểu Khê, cô bé vốn nhỏ gầy, sau khi quỳ xuống thì nhìn cô bé lại càng nhỏ hơn.
Gầy đến mức khiến người ta đau lòng, Kiều Như Nguyệt không chịu nổi nên nàng cũng tha thứ cho Kiều Hiểu Khê vừa hại nàng bị trừ hết 10 điểm công đức.
Kiều Hiểu Khê bị nguyên chủ bán cho Đinh gia từ lúc mấy tháng tuổi, cô bé ở Đinh gia chịu khổ hết hai năm, nên lúc này không tin nàng cũng là chuyện thường tình.
Sau này, nàng chắc chắn sẽ khiến cho Kiều Hiểu Khê có cảm giác an toàn, còn nuôi cô bé tới trắng trẻo, mập mạp!
“Hiểu Khê, con đi nhặt củi, ta đến nhà Chu Nhị mua ít thịt, chốc lát nữa ta sẽ hầm thịt ăn!”
Dứt lời, Kiều Như Nguyệt đi ra ngoài.
Mua thịt?
Người trong thôn đều đợi đến ngày lễ tết mới mua thịt.
Một nhà bốn người Đinh gia mua nửa cân thịt, cắt thịt thành sợi rồi xào ăn, nhưng Kiều Như Nguyệt lại nói là hầm thịt ăn?