Tất cả những người không có liên quan tới việc trong vườn Vô Hoài đều bị đuổi đi, nô bộc của Đổng gia vây quanh đình nghỉ mát, nhìn chằm chằm vào từng động tĩnh của người trong đình.
Dần dần, khuôn mặt của Đổng thiếu gia đã khôi phục chút huyết sắc, mí mắt cũng mở ra, hắn nhọc nhằn rên lên một tiếng, gọi: “Mẫu thân…”
“Lân nhi!” Đổng phu nhân vội vàng tiến lên, vừa nắm chặt tay của con vừa khóc: “Con dọa chết mẫu thân rồi!”
Lục Đồng đứng dậy, nói với nô bộc của Đổng gia: “Đừng động vào kim châm trên người hắn, đợi thêm một nén nhang nữa là được. Đừng để hắn cử động nhiều, tránh thở gấp và tức ngực.”
Nô bộc của Đổng gia không còn dám ngạo mạn với nàng như ban nãy mà vội cung kính thưa vâng.
Lục Đồng thấy Đổng phu nhân và Đổng thiếu gia đang thì thầm nói chuyện thì xoay người ra khỏi đình nghỉ mát, nàng cảm thấy ở đây quá đông người, rất ồn ào.
Nàng vừa bước ra khỏi đình nghỉ mát được mấy bước đã thấy một người đứng trước mặt mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT