Lục Đồng không ngờ sẽ gặp Bùi Vân Ánh ở đây.
Tối qua, lúc nàng thoáng thấy Bùi Vân Ánh trong màn mưa, hắn không đi cùng hướng với tăng nhân dẫn đường, có lẽ hắn tới chùa là vì có việc khác phải làm, nhưng không ngờ đến sáng sớm nay lại gặp hắn ở đây.
Nàng chưa đáp lời, ở bên kia, nam tử cao lớn mặc áo màu xanh đứng bên cạnh Bùi Vân Ánh đã cất tiếng hỏi hắn: “Vị này là…”
Hắn cười khẽ: “Một người quen.”
Lục Đồng cho rằng mình chẳng qua là có duyên gặp gỡ một lần với vị Bùi thế tử này, cũng không thể coi là quen thuộc được. Chỉ là bây giờ người đang ở đây, nếu nàng phớt lờ thì sẽ trở thành giấu đầu hở đuôi. Vì thế đành phải hào phóng gật đầu với hắn: “Bùi đại nhân.”
Bùi Vân Ánh mỉm cười bước tới bên cạnh nàng.
Hương khách tới chùa Vạn Ân dâng hương hầu hết đều là nữ quyến, vì đang diễn ra pháp hội nên đa phần đều mặc quần áo đơn giản. Màu sắc trang phục của người này cũng không hề sặc sỡ, nhưng kim quan và bộ quần áo màu đen trên người hắn, cùng với tầng tầng lớp lớp liễu xanh mơn mởn, cỏ xuân thơm ngát phía sau hắn lại tạo thêm nét tuấn tú phong lưu mà người bình thường không có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT