Hôm sau là một ngày trời đầy mây.
Trên trời, mấy đen nặng trĩu, sương mù xám mịt, mưa phùn lất phất. Gió thổi lồng đèn dưới mái hiên lung lay sắp rụng, Lục Đồng khoác hòm y trên lưng, cùng Ngân Tranh lên xe ngựa.
Xe ngựa được Đỗ Trường Khanh mướn trước cho các nàng, sáng sớm đã đợi ở cửa.
Chùa Vạn Ân nằm trên đỉnh núi Vọng Xuân, đi từ phố Tây ít nhất  nửa ngày mới đến được. Đỗ Trường Khanh cho Lục Đồng nghỉ một ngày và chỉ yêu cầu nàng trở về đóng cửa tiệm trước chập tối ngày mai.
Xe ngựa lao nhanh trên đường, Ngân Tranh nhịn không được mà vén màn xe lên nhìn ra ngoài, nàng lúc thì sửng sốt trước phong cảnh xán lạn dọc đường, lúc thì căng thẳng vì trời mưa giữa đường sẽ khiến bùn đất lầy lội khó đi.
May mà ông trời thương tình, mặc dù mây đen bao trùm khắp thành, nhưng sau khi xe ngựa đi tới trước cổng chùa trên đỉnh núi thì mưa mới bắt đầu trút xuống. Lúc đầu mưa không to lắm, qua màn mưa bay lất phất, ngôi chùa cổ kính thấp thoáng giữa hàng vạn cây dường như có thêm phần tĩnh mịch, xa xăm.
Xa phu ở phía trước cười nói: “Tiểu thư, sắp đến cổng chùa rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play