Vạn Phúc cho người chuẩn bị sẵn đồ dùng và tiến cúng cần dùng khi lên chùa Vạn Ân, sau đó thì về phòng trước.
Vừa vào phòng, ông đã lấy hai chiếc bánh áp quệt tương trong túi vải ra, gác lên vào chậu than để nướng.
Bánh quệt tương trên chậu than lập tức tỏa ra mùi thơm kỳ lạ, mùi thơm xộc vào chóp mũi khiến lòng người bỗng dưng sinh ra cảm giác phiền muội.
Vạn Phúc lấy khăn che mũi lại.
Hai cái bánh quệt tương này được ‘Trịnh công tử’ người mà Phạm Toàn mắc nợ gửi kèm theo thư tới cho ông, bắt ông phải treo nó lên người.
Tuy Vạn Phúc không tình nguyện, nhưng đành phải làm theo vì bây giờ điểm yếu của ông đã bị người ta nắm trong lòng bàn tay. Ông đeo bánh quệt tương trên người, mùi hương rất nhạt, không ngửi kĩ thì căn bản không ngửi ra được, cho nên, dù ông đã đeo mấy hôm rồi nhưng vẫn không nguy hiểm tới tính mạng, ngoại trừ việc nó khiến ông hằng đêm khó ngủ, tim bồn chồn bất an.
Đối với Vạn Phúc mà nói, mất ngủ dĩ nhiên không phải là chuyện gì to tát. Nhưng đối với người có tâm bệnh, suốt ngày lo sợ Lục Thị hóa thành ma về đòi mạng như Kha đại lão gia mà nói thì trạng thái tim bồn chồn bất an này như xát muối vào vết thương, thật sự nguy hiểm tới tính mạng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT