Trong ngày hè nóng nực, ánh mặt trời chói chang.
Buổi chiều ở phố Tây, ít người qua lại, nhưng dưới cây mận trước cửa hiệu thuốc Nhân Tâm lại rất náo nhiệt.
Trước cửa tập trung nhiều đồ đạc cũ nát, Đỗ Trường Khanh cầm một bản vẽ thô, vừa quạt vừa bàn với Ngân Tranh về việc đặt kệ thuốc mới ở đâu.
Gia đình thợ sửa giày bên cạnh đã chuyển khỏi phố Tây, cửa hàng cũ của họ để lại không người thuê.
Kể từ khi tiệm thuốc Hạnh Lâm Đường đóng cửa, ở phố Tây chỉ còn lại tiệm thuốc Nhân Tâm. Y thuật của Miêu Lương Phương giỏi hơn hẳn Châu Tế trước đây ngồi ở Hạnh Lâm Đường, ông lại còn quan tâm đến khó khăn của người dân, chọn những loại thuốc rẻ mà hiệu quả, tiền khám bệnh cũng không đắt, bệnh nhân đến khám càng ngày càng nhiều, đôi khi đông quá, hàng dài người xếp hàng trước cửa, tiệm thuốc nhỏ ban đầu trở nên chật chội.
May mắn thay, thợ sửa giày dọn đi, Đỗ Trường Khanh liền thuê luôn cả cửa hàng bên cạnh, mở rộng thành một tiệm thuốc Nhân Tâm rộng rãi hơn nhiều.
A Thành xách mấy ống nước gừng mật ong từ xa đi tới, đúng lúc thấy một chiếc xe ngựa dừng trước cửa tiệm thuốc Nhân Tâm, rèm xe được vén lên, A Thành nhìn rõ người trong xe, liền gọi to: “Lục đại phu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT