Thời gian trôi qua rất nhanh.
Sau khi hoàn thành bài thi cuối cùng, các giám khảo thu bài thi, kỳ thi mùa xuân kéo dài ba ngày chính thức kết thúc.
Các thí sinh vừa thi xong đều đứng dậy vươn vai, duỗi chân, trên mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi. Để những công tử, tiểu thư quen sống trong nhung lụa phải ngồi trong những phòng thi chật hẹp suốt ba ngày quả là một sự tra tấn.
Lục Đồng thì ngược lại, việc ở trong một căn phòng tối suốt ba ngày với cô không phải điều gì xa lạ, hơn nữa khi tập trung làm bài, cô không cảm nhận được thời gian trôi qua.
Cô tìm lại hộp y cụ, cất bút vào, rồi bước ra khỏi Cống viện. Ngay lập tức, cô thấy vài người đang đứng dưới cột ngoài cổng Cống viện, Đỗ Trường Khanh và Miêu Lương Phương đang cúi đầu ngồi đếm kiến, không biết đã chờ ở đây bao lâu.
“Cô nương!” Ngân Tranh thấy cô, mắt sáng lên, vẫy tay mạnh mẽ, khi Lục Đồng đến gần, cô ôm chầm lấy, lo lắng: “Cô nương nhìn gầy đi nhiều rồi, ở Cống viện chắc không có gì ngon để ăn. A Thành đã nấu canh xương heo ở y quán, chúng ta về ăn đi.”
Miêu Lương Phương và Đỗ Trường Khanh lại không có vẻ vui mừng, đặc biệt là Đỗ Trường Khanh, trông như gặp đại tang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT