“Giận à?” Kỳ Yến quay đầu nhìn Lâm Vũ, “Em có giận đâu.”
“Chuyện trưa nay cũng không tức giận sao?” Lâm Vũ hỏi.
Kỳ Yến nghĩ ngợi một lúc lâu mới nhớ ra lý do mình giận dỗi với Lâm Vũ lúc trưa, hắn cười, đôi mắt cong lên: “À, nếu anh không nhắc thì em cũng quên rồi.”
Nhìn dáng vẻ đó của Kỳ Yến, khóe miệng Lâm Vũ nở một nụ cười nhẹ.
“Là sau khi chơi bóng rồi đi ăn phải không?” Lâm Vũ hỏi.
“Ừ.” Kỳ Yến mở cửa xe cho Lâm Vũ, giọng nói vui vẻ, rõ ràng tâm trạng đang rất tốt, “Chơi xong em sẽ dẫn anh đi ăn ngon.”
Lâm Vũ ngồi vào ghế phụ, ngạc nhiên nói: “Vậy chẳng phải chúng ta sẽ đi ăn với người đầy mồ hôi sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT