Nhân viên công tác nhìn ra được người trẻ tuổi trước mắt là lần đầu tiên kết hôn cho nên kiên nhẫn mười phần: “Mời ngài ngồi.”

Cửa sổ trước mặt nhân viên công tác có hai chỗ ngồi.

Văn Thu Tỉnh còn đắm chìm trong ma chú khủng bố ‘một tuần hai lần’ không thể tự thoát ra được.

“Thế nào?” Wale đi theo phía sau, hiển nhiên hắn biết Văn Thu Tỉnh tiến vào.

“Chẳng ổn tí nào.” lúc này Văn Thu Tỉnh mới hoàn hồn, đặt mông ngồi trên ghế bên cạnh.

Đối với này chuyện này Wale dị thường bình tĩnh, chỉ thấy hắn không thèm quan tâm mà ngồi xuống bên người Văn Thu Tỉnh.

Không hổ là công dân đế quốc, tựa hồ là không có ý kiến gì đối với đối tượng được phân phối.

Nhưng cũng quá bình tĩnh đi, người ngoài hành tinh như Văn Thu Tỉnh không khỏi liếc nhìn nhịn không được suy đoán đối phương đến tột cùng có phải là thẳng nam hay không?

Này cũng có thể chịu đựng?

Trong chốc lát bọn họ liền nghe thấy nhân viên công tác nói: “Thủ tục kết hôn đã làm xong, hai vị có thể kiểm tra trên quang não cá nhân, bên trong có mã số giấy hôn thú, và phúc lợi trong hôn nhân, các loại thủ tục đều yêu cầu dùng đến mã số cùng với sổ tay tân hôn tôi vừa gửi cho hai vị, trong đó có một việc vô cùng quan trọng……”

Nhân viên công tác nhìn hai người bọn họ: “Điều thứ bảy quy định: vợ chồng được ghép đôi phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng hữu hiệu một tuần hai lần, thẳng đến có một bên mang thai mới thôi. Còn như thế nào là hữu hiệu thì mời xem sổ tay tân hôn.”

Còn có một cái hắn cần nhắc nhở chính là: “Dựa theo luật pháp đế quốc quy định trừ nghĩa vụ thì mỗi lần tăng một lần nghĩa vụ vợ chồng hữu hiệu thì đế quốc sẽ khen thưởng điểm tín dụng tương ứng.”

Văn Thu Tỉnh:……

Tài lực của đế quốc mấy người mạnh tới mức ăn no căng bụng ngay cả người ta một tuần làm tình bao nhiêu lần cũng phải quản sao?

“Nếu không làm được thì sẽ thế nào?” người hỏi vấn đề này là Wale.

“Ý ngài nói là không thực hiện nghĩa vụ vợ chồng sao?” Nhân viên công tác đơn giản thô bạo trả lời: “Trừ phi có chướng ngại về chuyện đó. Công năng có chướng ngại, hoặc là chứng minh có bệnh, nếu không đều sẽ coi như trái pháp luật, nhẹ thì kéo vào tín dụng đen, nặng thì lưu đày đến hành tinh phụ thuộc khai hoang đền đáp đế quốc.”

Văn Thu Tỉnh cứng lưỡi, hai cái xử phạt này nơi nào có nặng nhẹ, rõ ràng hai cái đều rất nghiêm trọng có được không!

Phải biết rằng bị kéo vào tín dụng đen chẳng khác nào bị toàn bộ cửa hàng đế quốc cho vào sổ đen.

Như vậy thì tồn tại còn có ý nghĩa gì chứ?

Đến nỗi lưu đày đến hành tinh phụ thuộc khai hoang, vậy càng vô nghĩa.

Đối mặt hai cái uy hiếp, đại đa số người đều sẽ ngoan ngoãn lựa chọn mỗi tuần hắc hắc hai lần đi?

Tuy rằng sáng sớm đã biết được nền văn minh cạn lời này nhưng chân chính trở thành người trong cuộc thì Văn Thu Tỉnh vẫn rất khó chịu nổi, trên mặt vẫn luôn nhăn nhó.

Trái lại người ngồi ngay ngắn bên cạnh hắn lại mặt không có biểu cảm nào, phản ứng thường thường.

A, cũng là, dù sao người ở phía dưới lại không phải tên đó, Văn Thu Tỉnh vô cùng bực bội nghĩ.

Cái gọi là nghĩa vụ vợ chồng hữu hiệu, hắn tựa hồ đã đoán được một chút.

Dẫn tới tâm tình càng kém.

Wale có nề có nếp nhìn về phía nhân viên công tác gật đầu: “Tôi đã biết, cảm ơn.”

“Được, vậy mời hai vị rời đi, chúc các ngươi hạnh phúc.” Văn Thu Tỉnh còn ở trên ghế tiêu hóa cái tin tức như sét đánh giữa trời quang thì nhân viên công tác đã làm tư thế mời đi ra rồi, làm cho bọn họ phải nhanh chóng ra ngoài.

Sẽ không phải là cứ như vậy liền xong rồi đi?

Văn Thu Tỉnh ghé vào cửa sổ nói: “Kết hôn có phúc lợi thực chất nào hay không? Tỷ như giới thiệu công việc gì đó?”

Nhân viên công tác lắc đầu: “Không có.”

Hắn nhìn mắt Văn Thu Tỉnh: “Bất quá, nếu ngài nhanh chóng mang thai thì sẽ có tiền trợ cấp.”

Văn Thu Tỉnh: chết tiệt……

Tạm biệt!

Thanh niên xanh mặt nổi giận đùng đùng ra khỏi văn phòng, sau đó mới nhớ tới đối tượng được phân phối cho hắn còn dừng ở bên trong liền bất mãn dừng bước chân.

Hắn cực kỳ không hài lòng cuộc hôn nhân này thì sao có thể thỏa mãn!

Nhưng làm người phải giảng đạo lý nên hắn phải chịu trách nhiệm, hắn là kẻ ngu ngốc đưa ra quyết sách đó, mà không phải là người bị hại giống hắn.

“Cái gì kia, anh tên là gì?” Văn Thu Tỉnh đi trở về đứng trước mặt Wale.

“Tôi tên Wale.” Wale nói ra tên của thân phận giả.

“Phong cách thật tây.” Văn Thu Tỉnh giả cười khen một câu.

Wale hỏi “Em tên gì?”

“Văn Thu Tỉnh.” Văn Thu Tỉnh nói: “anh quá bắt mắt, chúng ta đi ra bên ngoài nói.”

Hắn xoay người đi đầu, cả người tràn đầy tinh thần đi ra ngoài.

Wale lại một lần nữa ngây người vì người thanh niên kia hoạt bát không giống người thường.

Thanh niên này tựa hồ không giống bất kì người nào hắn gặp qua.

Nếu không phải đối phương nghèo đến cả thuế độc thân cũng đóng không nổi thì hắn có lý do hoài nghi người này là người di dân từ tinh cầu khác.

Có khả năng nhất chính là Chủ Tinh thứ hai có chính quyền tự do.

Nhưng có khả năng sao?

Trước nay chỉ nghe nói qua công dân của Chủ Tinh thứ nhất di dân đến Chủ Tinh thứ hai, rất ít công dân từ chủ tinh khác lựa chọn di dân đến Chủ Tinh thứ nhất với chế độ nghiêm ngặt.

Cái này có liên quan đến người cầm quyền hiện tại, Wale rõ ràng hơn ai khác.

Vừa lơ đãng, hắn lại lâm vào suy nghĩ.

Wale thu lại ý nghĩ, đôi chân dài làm người ta cực kỳ hâm mộ đuổi kịp đối tượng kết hôn đầu tiên của hắn.

Văn Thu Tỉnh xoay người hỏi hắn: “Nhà của anh tại phụ cận?” “Không, tôi tạm thời còn không có chỗ ở.” Đón nhận ánh mắt nghi ngờ của Văn Thu Tỉnh, Wale bình thản giải thích: “ Tôi chỉ là vừa vặn đi vào khu vực này.”

Lại không có nói hắn đến từ đâu.

“Vậy anh có tiền sao?” Văn Thu Tỉnh đánh giá Wale một lượt, nhấp nhấp miệng, lại thay đổi cách nói: “Tôi nói điểm tín dụng.”

Wale nói “Có.”

“Vậy là tốt rồi.” Ít nhất không cần hắn tiếp tế: “Đi thôi.” Văn Thu Tỉnh gãi đầu, không có nửa phần ngượng ngùng mà nói: “Cho tôi mượn mấy điểm tín dụng trước, tôi đi cắt tóc.”

Cái kiểu tóc này hắn đã sớm chịu đủ rồi.

Wale nhướng mày, chưa nói cái gì.

Trong mắt Văn Thu Tỉnh, Wale quả thực thành thật trung hậu ngoài ý muốn như đại đa số công dân tinh cầu này, có một loại quy củ mắt thường cũng có thể thấy được. 

Nói khó nghe hơn một chút, chính là cứng nhắc.

Tuy rằng người như vậy thì tố chất cùng trật tự xã hội sẽ rất tốt, nhưng tổng cảm thấy áp lực quá mức, không hề có sức sống.

Văn Thu Tỉnh vào một cửa tiệm cắt ngay mặt tiền nhìn cũng không tệ lắm, tốn một giờ cắt được kiểu tóc vừa lòng.

Trong lúc đó, bạn đời mới ra lò của hắn yên lặng ngồi trên ghế sô pha chờ đợi.

Nhìn từ trong gương thấy đối phương lại không có chút không kiên nhẫn nào.

Chỉ có thể nói, người của tinh cầu này đã bị nước ấm nấu ếch đã lâu, không còn cá tính cùng ý tưởng của mình.

Như vậy liền tính có được một túi da đẹp thì cũng không có một cái linh hồn thú vị, lớn lên đẹp cũng bất quá như vậy.

Văn Thu Tỉnh nhìn kiểu tóc huyễn khốc mới vừa cắt xong, cảm thấy tự tin tràn đầy.

Cái gì gọi là nghiền áp, đừng nói giỡn.

“Hiện tại chúng ta đi nơi nào?” Ra khỏi tiệm cắt tóc, lần này Wale đi theo phía sau Văn Thu Tỉnh gần một chút, hai người chỉ cách một cánh tay.

“Tôi muốn đi ăn cơm trưa.” Nhưng vẫn muốn mượn điểm tín dụng của đối phương, Văn Thu Tỉnh không có tiền.

Wale nhìn ra đối phương quẫn bách, ngừng ở trước cửa một nhà hàng nói “Vậy đi vào ăn đi.”

“……” Thanh niên đói bụng, bĩu môi đi vào.

Văn Thu Tỉnh ngồi trước bàn ăn hứa hẹn nói “Tôi sẽ trả lại điểm tín dụng cho anh.”

Wale không tỏ ý kiến gọi phục vụ đem nước lọc lên.

“……” Lòng tự trọng của Văn Thu Tỉnh không cao như vậy, cúi đầu nghiêm túc xem thực đơn.

Hắn cũng không biết, Wale thập phần có hứng thú đối với việc hắn cắt tóc xong tựa như thay một cái mặt.

Bằng vào độ nhạy bén và những chuyện đã trải qua của Wale thì không khó đoán được vì sao Văn Thu Tỉnh cố tình dùng tóc che đậy gương mặt.

Giới tính thứ ba trẻ tuổi ở khu bình dân xác thật có phần nguy hiểm.

Wale nghĩ thầm, đối phương kết hôn xong lập tức dỡ xuống ngụy trang, đơn giản là cho rằng có bạn đời để dựa vào là có thể không sợ hãi người ngoài dòm ngó.

Nghĩ như vậy cũng không có sai.

Nếu Wale là một người bình thường, hắn nghĩ hắn sẽ gánh vác trách nhiệm.

Nhưng thực đáng tiếc hiện tại đừng nói tới việc bảo hộ đối phương, chính bản thân hắn còn tự thân khó bảo toàn.

“……” Cái này làm cho hơi thở trên người Wale trở nên trầm trọng hơn.

Ngay cả thần kinh thô như Văn Thu Tỉnh cũng đã nhận ra Wale không thích hợp: “Làm sao vậy? Có vấn đề gì sao?”

Wale ngước mắt: “Không, không có vấn đề.”

Nhưng Văn Thu Tỉnh cảm thấy bọn họ rất có vấn đề: “Về chuyện nghĩa vụ vợ chồng, anh thấy thế nào?”

Wale hỏi lại “Ý của em là để tôi quyết định sao?”

Nếu đúng như vậy, hắn đương nhiên sẽ lựa chọn thực hiện.

“……” Văn Thu Tỉnh bị nghẹn không nhẹ, nhưng lại khó nói là không phải.

Tự nhiên Wale cũng nhận ra thanh niên không muốn, liền dùng miệng lưỡi khuyên bảo có chút chần chờ mà nói: “Em còn trẻ, không cần thiết vì vậy mà phạm pháp.”

Văn Thu Tỉnh tuy rằng rất khó chịu nhưng hắn cảm thấy phải, chờ một năm sau hắn có tiền thì cuộc sống có thể tốt hơn.

Vì thế liền trầm mặc mà không có nói cái gì nữa.

Chờ đến lúc sau khi ăn xong, không tình nguyện mà mở miệng: “Vậy anh muốn đến nhà tôi ở hay không? Coi như trả tiền anh mời tôi ăn cơm.”

Rốt cuộc hắn cũng không rõ khi nào mình mới có thể kiếm được tiền.

Ăn cơm là chuyện lửa sém lông mày, nếu ngay cả cơm cũng ăn không đủ no thì lấy cái gì đi kiếm tiền.

Wale do dự trong chốc lát, cũng không phải hắn không tin được Văn Thu Tỉnh mà ngược lại, hắn đang suy nghĩ về sự an toàn của đối phương.

“Không muốn ở? Vậy khỏi đi.” Văn Thu Tỉnh cũng không bắt buộc, hắn còn chưa nghĩ tới việc mỗi ngày đều ở cùng với tên sẽ đè mình.

“Tôi đưa em về nhà.” Wale không có trả lời trực tiếp nhưng ý cự tuyệt rất rõ ràng.

“Tùy anh.” Văn Thu Tỉnh cũng sảng khoái, coi như dẫn hắn về nhận biết địa chỉ, dù sao thì mỗi tuần tên này đều tới ít nhất hai lần.

Vì thế Văn Thu Tỉnh mặt hầm hầm dẫn Wale về hẻm nhỏ hẻo lánh nhà mình.

Thế nhưng lại có không ít người sống ở đây, muôn màu muôn vẻ, ánh mắt của bọn họ quét tới, hoặc là tò mò, hoặc là tham lam, Wale nhìn rất rõ, không khỏi nhăn chặt mày: “Tôi cho rằng em ở nơi này không an toàn.”

Văn Thu Tỉnh trợn trắng mắt: cái này còn cần anh nói sao?

Nếu không phải như thế, nguyên chủ cũng không đến mức cố ý che giấu gương mặt.

Nhưng hắn có thể làm sao bây giờ, không xu dính túi, có chỗ ở cũng đã không tồi.

Đệt, nói tới chỗ ở, tiền thuê nhà tháng này còn chưa đóng.

Văn Thu Tỉnh đang chửi bậy trong lòng, vừa ngẩng đầu liền thấy được một thân thể to mọng đứng ở trước cửa nhà hắn, đúng là bà chủ nhà mặt dữ tợn.

“……”

Trải qua một loạt mất mặt cùng cãi cọ, Văn Thu Tỉnh đứng trước mặt Wale ngẩn mặt lên trời ủ rũ mở cửa, mời người đi vào.

Wale nhìn xung quanh, là một căn phòng nhỏ, mặc dù tổng diện tích còn nhỏ hơn phòng tắm tẩm điện của hắn nhưng ngũ tạng đầy đủ còn được dọn dẹp sạch sẽ.

“Đây là nhà tôi.” Văn Thu Tỉnh đứng ở giữa nhà nhún nhún vai nói: “Về sau mỗi tuần anh lại đây hai lần……”

Đang lúng túng lại nhìn thấy……tên đàn ông kia đang kiểm tra cửa sổ và hoàn cảnh ngoài cửa sổ nhà hắn.

“Em ở nơi này không an toàn.” Wale nói: “Tôi nghĩ tôi cần ở lại.”

“……” Văn Thu Tỉnh lại lần nữa nhún nhún vai: “Tùy anh.”

Anh trai này mới vừa đóng một tháng tiền thuê nhà.

“Có một chuyện tôi cần nói cho em.” Wale ngồi trên giường duy nhất thoạt nhìn rắn chắc trong phòng: “Một tháng rưỡi sau, tôi sẽ rời đi.”

Văn Thu Tỉnh đang muốn nói anh tùy ý, lại đột nhiên hiểu ra, ý của đối phương không phải là rời khỏi nhà hắn, vì thế mày nhăn lại, ôm cánh tay nhìn Wale nói: “Có ý tứ gì? Đi xa nhà?”

“Đúng vậy, nếu như không có chuyện ngoài ý muốn thì tôi sẽ không ở bên cạnh em mười tháng, thậm chí càng lâu hơn.” đôi mắt xanh thẳm của Wale trầm trầm nói: “thực xin lỗi.”

“Anh đùa cái gì vậy?” Văn Thu Tỉnh tức giận quát: “Đó là chuyện của anh, nhưng anh không thể hại tôi bị lưu đày!”

Wale nói: “Thực xin lỗi.”

Nhưng trừ bỏ câu này, hắn không biết còn có thể nói cái gì.

“Xin lỗi có tác dụng gì?” Văn Thu Tỉnh trừng mắt: “Anh nói rõ cho tôi, vì sao không thể gặp tôi? Anh muốn đi đâu?”

Tuy rằng rất khó chịu, nhưng vì không bị lưu đày, Văn Thu Tỉnh cảm thấy ở cùng đối phương cũng phải không được.

“Xin lỗi, tôi không thể nói.” Wale dùng ánh mắt xin lỗi mà nhìn hắn: “Nhưng hãy tin tưởng tôi, tôi không có ác ý với em.”

Văn Thu Tỉnh tức giận không chịu được: “Mẹ nó!” Đều sắp hại hắn bị lưu đày, còn không có ác ý, vậy cái gì mới gọi là ác ý?

“Tôi mặc kệ!” Hắn thở phì phì mà nói: “Đó là chuyện của anh, anh không thể hại tôi bị lưu đày!”

Một năm không gặp nhau mười tháng, này rõ ràng là điều kiện lưu đày đi khai hoang đây mà.

Thân thể này của Văn Thu Tỉnh mới 21 tuổi, hắn còn nhân sinh tốt đẹp chưa hưởng thụ, sao có thể không tức giận.

“Wale!” Hắn kêu tên giả của hắn: “Anh nói một câu cho lão tử!”

“Đúng vậy.” Wale rũ mắt: “Em mang thai là có thể giải quyết vấn đề.”

Hơn nữa còn là nhất lao vĩnh dật.

Nhưng cái lựa chọn này không tốt hơn bị lưu đày đi khai hoang là bao nhiêu.

Vạn nhất bị phát hiện thì không có người chịu trách nhiệm.

Wale nhìn về phía thanh niên trợn mắt há hốc mồm: “Có lẽ em nhẫn nại ở tinh cầu phụ thuộc một năm, năm thứ hai tôi sẽ nghĩ cách cứu em ra.”

Hắn chân thành kiến nghị.

“Đánh rắm!” Văn Thu Tỉnh gầm lên: “Anh cho rằng tôi là đồ ngu sao, chỗ đó là nơi muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao?”

Hắn đã rìm hiểu qua, người bị lưu đày đều sẽ trở thành thực dân địa phương, về sau chỉ có thể sống ở tinh cầu phụ thuộc hoang vu.

Tuy rằng không đến mức quá khổ, nhưng ai lại không hy vọng sống ở nơi phồn hoa?

Đây là sự khác biệt giữa đô thị cấp 1 và 58 đi?

“En suy xét một chút.” thái độ của Wale trước sau như một.

Là kiểu người dầu muối không ăn mà Văn Thu Tỉnh phi thường chán ghét, không hề có chút nhân khí, quả thực kém xa cảm giác giao lưu với người địa cầu!

“Dựa!” Văn Thu Tỉnh đá vào ghế dựa bên người, ôm cánh tay đi đến góc, dùng cái trán chống tường, tâm tình lộn xộn mà tự hỏi.

Ước chừng qua năm phút, hắn một lần nữa đi đến trước mặt Wale: “Anh xác định là anh có thể vớt tôi từ tinh cầu phụ thuộc trở về?”

Wale lắc đầu: “Chỉ có xác suất 50%.” Có lẽ là năm tiếp theo, hắn cũng không có cơ hội tỉnh lại.

“Ngọa tào, vậy anh còn nói cái rắm!” Văn Thu Tỉnh hận không thể đạp cho anh ta hai cước, là kiểu đá chết nha.

“Em phải biết rằng, vô luận cái lựa chọn nào đều không có chuyện thành công trăm phần trăm.” Wale tốt bụng nhắc nhở, nhưng lại lọt vào đôi mắt hình viên đạn, lựa chọn trầm mặc.

Văn Thu Tỉnh thu hồi ánh mắt rực lửa của mình, tra tin tức trên mạng về chuyện lưu đày khai hoang.

Tìm thấy được thứ mấu chốt lại thấy ghê người.

Bệnh tật, gian khổ, xâm hại.

“……” Văn Thu Tỉnh tắt trang web, ngồi ở trên ghế giận dỗi.

Wale không quấy rầy đối phương, cũng không kiến nghị gì nữa.

Đứng ở lập trường hiện giờ của hắn, hắn là người không có tư cách bắt đối phương lựa chọn nhất.

Vô luận Văn Thu Tỉnh lựa chọn cái nào thì chuyện Wale có thể làm chỉ có phối hợp.

Mà hắn vốn dĩ là nhân cách bị chủ nhân cách vứt bỏ là một bộ phận tư tưởng không nên tồn tại.

Quân vương bạo ngược chán ghét tồn tại thiện lương, chính nghĩa, thương hại, còn có cảm tình và hết thảy cảm xúc của mình.

Rất nhiều năm trước, quân vương cố tình phân liệt bộ phận cảm xúc này ra ngoài, cầm tù tại đáy lòng.

Nhưng mấy năm gần đây, mỗi khi thân thể quân vương suy yếu hoặc là cảm xúc không ổn định thì nhân cách bị cầm tù liền sẽ giãy giụa thức tỉnh.

Mà mùa thu mỗi năm chính là lúc ý thức của quân vương yếu ớt nhất, Wale miễn cưỡng có thể thức tỉnh hơn hai tháng.

Trong lúc này hắn làm cái gì? Đi nơi nào? Vị quân vương kia không thể nào biết được.

Đương nhiên, làm một đế vương, đối phương cũng không dám để cho người khác biết nhược điểm của hắn.

Đây là nguyên nhân Wale có thể tự do rời vương thành.

Chỉ là Wale biết, đối phương sẽ không chịu đựng hắn lâu lắm.

Vị kia vứt bỏ hết thảy tình cảm thì làm sao chịu nổi bất luận chuyện gì thoát khỏi khống chế của hắn.

Bao gồm Wale.

Văn Thu Tỉnh nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không muốn bị lưu đày đi chịu khổ.

Ở cái loại địa phương trật tự không ổn định, nguy hiểm quá nhiều.

Là một người lớn lên ở trong xã hội văn minh, nội thành của Chủ Tinh thứ nhất cũng mới miễn cưỡng phù hợp với hoàn cảnh yêu cầu của hắn.

“Được.” Văn Thu Tỉnh đứng lên, cởi bỏ áo thun: “mang thai thì mang thai đi, sau đó anh nên làm gì thì làm đi.”

Wale ngẩng đầu, nhìn thấy thân thể trắng nõn cân xứng tuổi trẻ hiện ra ở trước mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play