Văn Thu Tỉnh mở quang não trên cổ tay, tin nhắn mới nhất hiện ra trên màn hình: Xin chào Văn tiên sinh, xét thấy thuế độc thân của ngài đã quá hạn ba tháng nên Bộ Tư Pháp của đế quốc phán định ngài độc thân trái pháp luật. Mời ngài đến Cục Dân Chính lúc 9 giờ sáng ngày mai nhận đối tượng kết hôn do đế quốc phân phối.

Văn Thu Tỉnh:……

Sự văn minh của các ngươi thật là làm người ta cạn lời.

Nhưng là một công dân của đế quốc, bây giờ Văn Thu Tỉnh cũng không có tâm tình phun tào bởi vì hắn đã tra rất rõ ràng, nếu ngày mai không đi nhận đối tượng kết hôn thì không quá 3 ngày sẽ có chú mặc đồng phục vác súng đến đây bắt hắn đi tù.

Bởi vì ở chỗ này độc thân sẽ ngồi tù.

Nơi này không phải trái đất, mà là thời đại tinh tế quỷ quái gì đó.

Văn Thu Tỉnh tiếp nhận ký ức của thân thể này, cũng căn bản không có ký ức về trái đất.

Cho nên hắn rất có trách nhiệm mà phỏng đoán bản thân hẳn là xuyên đến thế giới song song.

Một tuần trước, Văn Thu Tỉnh chỉ là một sinh viên năm 4 bình thường như bao người đang chuẩn bị tốt nghiệp, tìm công việc.

Kết quả mới ra ngoài đi dạo một hồi, lúc về không biết đụng phải cái gì, vừa mở mắt ra thì đã đến nơi này.

Tên quỷ xui xẻo bị hắn xuyên vào cũng có tên Văn Thu Tỉnh, chẳng qua nhỏ tuổi hơn hắn, năm nay mới 21 tuổi.

Thực tuổi trẻ đúng không?

Ha hả, nhưng mà 21 tuổi ở cái thời đại tinh tế một lời khó nói hết này, đã tới tuổi không nộp thuế thì không thể tiếp tục độc thân nữa rồi.

Vấn đề là thuế độc thân nơi này cực đắc, người bình thường căn bản đóng không nổi.

Cho nên đại bộ phận công dân đều lựa chọn tìm đối tượng sớm, vừa đến tuổi liền kết hôn.

Nếu một hai năm kế tiếp có thể sinh con thì cuộc sống của hai vợ chồng trẻ sẽ đặc biệt nhẹ nhàng.

Không chỉ có chính phủ chuyên môn chi trả tiền trợ cấp sinh sản mà còn có các loại ưu đãi thực tế khác.

Còn có tất cả chi phí của con cái trong tương lai đều được đế quốc phụ trách.

Cho nên người xung quanh kết hôn sớm, sinh con sớm đã là hiện tượng phổ biến.

Sở dĩ có chính sách như vậy là do tinh tế đại chiến 100 năm trước.

Chiến tranh tàn khốc dẫn tới dân cư nhanh chóng giảm mạnh, đế quốc không thể không tiêu phí số lượng tài lực khuyến khích công dân sinh nhiều hơn.

Khi chiến tranh vừa mới bình ổn được mười mấy năm thì tựa hồ còn xuất hiện tình trạng một chồng nhiều vợ.

Mà chính sách hôn nhân hiện giờ vẫn duy trì sinh dục là mục tiêu hàng đầu.

Phàm là nhận đối tượng do đế quốc phân phối thì chỉ cần trong một năm mà vẫn chưa mang thai thì có thể đệ đơn xin ly hôn, lại lần nữa tiếp nhận phân phối.

Nếu như nói những chính sách trên cũng không phải không tiếp thu nổi, vậy thì có một cái làm Văn Thu Tỉnh không chấp nhận nổi chính là cái thời đại tinh tế chết tiệt này lại có giới tính thứ ba không thể tưởng tượng nổi.

Văn Thu Tỉnh xuyên vào thân thể này chính là giới tính thứ ba có thể kết hôn với nữ, cũng có thể ghép đôi với nam.

Cũng nói rõ ngày mai đi đến Cục Dân Chính nhận đối tượng, nhận được nam hay nữ đều dựa vào vận khí.

“……” Văn Thu Tỉnh nghĩ nghĩ, xác suất 50%, chính mình hẳn là sẽ không xui xẻo như vậy đi.

Người anh em nghèo đến mức không đóng nổi thuế độc thân là một tên cực sợ 'cong'.

Ứớc chừng là đối phương sợ hãi nhận được đối tượng nam cho nên sầu lo mà chết.

Nghe tới tựa hồ có điểm vô nghĩa.

Nhưng cũng không phải không có khả năng.

Lại nói vì cái gì hắn lại nghèo như vậy?

Việc này nói đến thật là đứa nhỏ không mẹ, nói ra thì rất dài.

Nguyên lai là cha mẹ Văn Thu Tỉnh cũng do đế quốc phân phối nên giữa hai người cũng không có cảm tình gì, chẳng qua trong năm hai người kết hôn, lăn giường vài lần không cẩn thận có con.

Đứa nhỏ trước 18 tuổi có thể mang đến không ít chỗ tốt cho cha mẹ, cho nên khi bọn họ ly hôn rất tích cực tranh thủ quyền nuôi con.

Có thể nói công dân nghèo đến cả thuế độc thân cũng đóng không nổi đa số đều là công dân tầng dưới chót, cho dù lúc sinh ra, đế quốc sẽ cung cấp tài nguyên giáo dục, nhưng có thể học hay không, có thể lên lớp hay không đều dựa vào tư chất cùng nỗ lực của cá nhân.

Đối với người mang theo con cái tiếp tục nhận đối tượng do đế quốc phân phối thì đứa trẻ tới 18 tuổi, bọn họ sẽ không quản nữa.

Cho nên nguyên thân chính là nhóc đáng thương thuộc về tầng dưới chót hướng về phía trước thất bại, đồng thời lại bị cha mẹ từ bỏ.

Đến lúc 21 tuổi liền không thể không tiếp nhận đế quốc phân phối hoàn thành nghĩa vụ công dân.

Kỳ thật nếu hắn có thể tìm được người mình thích đi đăng ký kết hôn trong ba năm qua thì vẫn có thể xem là một chuyện tốt đẹp, đáng tiếc hắn tựa hồ vẫn có khúc mắc đối với giới tính thứ ba nên vẫn luôn không mở rộng cửa lòng đi giao lưu với người khác.

Tiếp theo, thuế độc thân sẽ càng tăng theo tuổi tác.

Nói cách khác, nếu một năm sau ly hôn thành công thì trên người có tiền liền có thể tiếp tục độc thân hợp pháp.

Văn Thu Tỉnh cảm thấy như vậy cũng còn khá tốt.

Kỳ thật hắn cũng không bài xích kết hôn, nếu có thể nhận một em gái trở về cùng nhau sinh hoạt cũng khá tốt.

Nếu nhận được đối tượng không như mong muốn, như vậy liền vừa lúc, có thể thừa dịp một năm này chuyên tâm kiếm tiền, tranh thủ sang năm làm quý tộc độc thân, cẩn thận chậm rãi tìm người mình thích.

Văn Thu Tỉnh tưởng tượng như vậy, tuy rằng hiện tại vẫn là một người thất nghiệp.

Trên người trừ bỏ có một chút tiền tiết kiệm ít ỏi, hiển nhiên sắp gặp phải vấn đề cạn lương thực.

Cái này cũng không thể trách hắn mà, vừa xuyên qua đây thân thể rất khó chịu.

Nghỉ ngơi hai ngày mới khoẻ hơn một chút, lại gặp chính sách lung tung rối loạn làm cho đau đầu.

Mà Văn Thu Tỉnh cũng không có nhiều ký ức của nguyên thân, chỉ biết mơ hồ, thời đại tinh tế tuy rằng khoa học kỹ thuật cực kỳ phát đạt, nhưng trình độ sinh hoạt của đa số người cũng chỉ tạm được.

Nhưng chính quyền nơi này phân bố thực kỳ ba.

Vũ trụ to như vậy nên không chỉ có một cái chính quyền.

Bảy chủ tinh đều có chính quyền độc lập và phạm vi quản lý riêng, 100 năm trước sở dĩ bùng nổ đại chiến tinh tế chủ yếu là bởi vì đoạt địa bàn.

Nơi Văn Thu Tỉnh ở là Chủ tinh thứ nhất, hẳn là nền văn minh tiếp cận văn minh trái đất nhất, điểm khác biệt là Chủ Tinh thứ nhất vẫn là quân vương chuyên chế, hơn nữa còn phân chia quý tộc và bình dân.

Phần lớn bình dân nhìn lên quý tộc, sợ hãi vương quyền.

Phần nhỏ theo chủ nghĩa tự do, khinh thường quân vương và quý tộc.

Thông thường bọn họ sẽ nỗ lực kiếm tiền, di dân đến Chủ Tinh thứ hai với chế độ tự do.

Cái gọi là chế độ tự do, chính là không có quá nhiều khuôn sáo, cũng không cần nộp thuế, không cần bị cưỡng chế kết hôn.

Thử nghĩ, cái này có phải là một nơi phi thường tốt hay không?

Văn Thu Tỉnh cười nhạo, tuy rằng ở thế giới cũ hắn cũng mới 20 tuổi, nhưng tốt xấu gì cũng là người trưởng thành, nhìn vấn đề sẽ không ấu trĩ như vậy.

Tự do từ trước đến nay là hóa thân của một hỗn loạn khác.

Công dân dưới tầng chót như hắn chỉ muốn sống an ổn, vẫn nên tắm rửa đi ngủ.

Trừ phi cảm thấy chính mình đặc biệt trâu bò, có thể làm ra sự nghiệp lẫy lừng, vậy thì khó mà nói.

Văn Thu Tỉnh nghĩ nghĩ lung tung một hồi, nằm trên giường nhỏ giọng nói câu: “Tắt đèn.”

Sáng sớm hôm sau, hắn dậy thật sớm.

Trong căn nhà nhỏ ba bốn mươi mét vuông, cũng không rộng rãi gì, chỉ có một phòng ngủ một phòng khách, một cái phòng vệ sinh, ngay cả phòng bếp cũng không có.

Cái này cũng rất phù hợp với Chủ Tinh thứ nhất không thích nấu cơm, loại nhà nhỏ giống của Văn Thu Tỉnh này ở khu bình dân 99% không có phòng bếp.

Nói cách khác, có phòng bếp đều là biệt thự cao cấp của kẻ có tiền.

Văn Thu Tỉnh đánh răng ở trong toilet chật chội, dùng khăn lông lau gương mặt xa lạ một lần.

Nói thật, gương mặt này lớn lên rất trẻ trung tinh thần phấn chấn, thực…… Trêu hoa ghẹo nguyệt.

Văn Thu Tỉnh lần đầu tiên soi gương không thấy có gì lạ, bởi vì nguyên chủ để một kiểu tóc đặc biệt ngốc.

Nói đơn giản chính là kiểu tám hai trong phim võ thuật Hong Kong hay còn được gọi là kiểu úp tô.

“……” lúc Văn Thu Tỉnh tắm rửa dùng dây thun buột tóc lên, ngẫu nhiên nhìn qua mới phát hiện người trong gương lớn lên thật con mẹ nó đẹp.

Môi hồng răng trắng, mũi cao, mặt mày kiệt ngạo khó thuần, tuy rằng là tóc đen nhưng đôi mắt ẩn ẩn có điểm màu nâu nhạt, tăng thêm đôi môi no đủ màu sắc nồng đậm càng thêm hoa lệ.

Nghĩ đến trải qua mấy ngàn thậm chí mấy vạn năm chuyển dời, hiện tại nhân chủng đã không tồn tại thuần huyết, hẳn là tất cả đều là hỗn huyết.

Nhưng hỗn thành bắt mắt như vậy, vẫn là hiếm thấy.

Nguyên chủ che dấu dung mạo có lẽ cũng là do hắn sợ ‘cong’, mà nỗi sợ đó lại cùng một nhịp thở với dung mạo.

Văn Thu Tỉnh không có sở thích đội kiểu tóc úp nồi đi ra ngoài rêu rao khắp nơi, nhưng hắn cũng không có tiền đi cắt tóc.

Trong túi chỉ có hai đồng, rửa mặt xong trực tiếp đi xuống lầu mua đồ ăn.

Đường phố thời đại tinh tế thật náo nhiệt, xe huyền phù đủ loại kiểu dáng gào thét lướt qua trên đỉnh đầu.

Có xe ngoại hình thời thượng, cũng có xe buýt cỡ lớn.

Nếu Văn Thu Tỉnh có tiền thì đã có thể gọi xe ở trên quang não.

Cũng giống phần mềm đặt xe Tích Tích, hệ thống như nhau.

Đáng tiếc hắn không có tiền, chỉ có thể đi bộ.

Từ chỗ hắn ở đến Cục Dân Chính, nói như thế nào cũng phải hơn nửa giờ.

Còn là ỷ vào tuổi trẻ, nếu không như gà mờ thảnh thơi mà đi, một giờ mới vừa tới thì cũng rất bình thường.

Cũng may hiện tại là mùa thu.

Thời tiết có chút âm u không lạnh cũng không nóng.

Văn Thu Tỉnh mặc một cái áo thun giặt đến trắng bệch, một cái quần túi hộp, giày da thú, đây là quần áo phổ biến của người trẻ tuổi ở khu bình dân.

Người như vậy ở Cục Dân Chính có rất nhiều, Văn Thu Tỉnh đi vào liền thấy vô số phiên bản của hắn.

Có vài người nhỏ hơn hắn một hai tuổi, còn lại đều lớn tuổi hơn hắn.

Nếu không sợ mở cái bản đồ bắn pháo mà nói thì nhóm người này 99% đều là điểu ti nghèo nàn.

Hơn phân nửa là tới hạn một năm bị bạn đời đệ đơn xin ly hôn, hoặc là chính mình xấu còn ngại người ta khó coi, cầu mong vận khí, muốn được phân phối người tốt hơn.

Mà người không đóng nổi thuế giống như Văn Thu Tỉnh cũng có không ít.

Cho nên thời điểm hắn tiến vào, liền phát hiện không ít ánh mắt rơi vào trên người hắn.

Rốt cuộc thì hắn tuổi trẻ tinh thần phấn chấn, dáng người cao gầy cân xứng, chỉnh thể thoạt nhìn không tồi, trên đỉnh đầu chỉ kém không giơ lên ba chữ ‘có tiềm lực’.

Văn Thu Tỉnh cảm thấy một trận ác hàn bởi vì hắn thấy đại bộ phận ở đây đều là nam.

Tình trạng thực sự thì.

Phụ nữ lưu lạc đến nơi đây thật sự rất ít.

Văn Thu Tỉnh biết chính mình hôm nay hơn phân nửa là dữ nhiều lành ít rồi.

Vì thế sắc mặt rất khó coi, lấy số xong liền tìm một góc ngồi xuống, xách một quyển tạp chí tuyên truyền che khuất mặt.

Nhưng cách này lại không ngăn cách được người ánh mắt của người khác dán trên người hắn.

“……” cho dù Văn Thu Tỉnh làm bộ chính mình đang chuyên tâm đọc sách thì cũng không xem nhẹ được những tầm mắt nóng rát có dụng ý khác đó nữa.

Hắn thật sự muốn nói, các vị đại ca đại thúc, nhìn cái gì mà nhìn? Lại nhìn nữa thì tôi cũng là nam nhân mà các ngươi không chiếm được.

Nhưng qua một hồi những ánh mắt đó lại không nhìn hắn nữa.

Văn Thu Tỉnh nhẹ nhàng thở ra, lại cảm thấy kỳ quái.

Lấy cuốn sách khỏi mặt không chút để ý mà nhìn một cái, nhướn mày: “……” một người đàn ông đẹp trai từ cửa đi vào.

Người này cao bao nhiêu vậy?

Văn Thu Tỉnh phỏng chừng theo tỉ lệ chân dài của đối phương, thì ít nhất cũng cao 1m9 trở lên, thậm chí còn cao hơn.

Cái này thật sự quá mất mặt.

Buổi sáng hôm nay Văn Thu Tỉnh soi gương còn vì chính mình cao một tám mấy mà đắc chí nhưng lúc này đột nhiên xuất hiện tên cao lớn này, so chân thì chân không dài bằng người ta, so mặt thì mặt cũng chẳng đẹp bằng người ta.

Ngay cả một tên thẳng nam như Văn Thu Tỉnh cũng không thể không thừa nhận, tên đàn ông này rất có mị lực.

Đối phương có màu tóc đen, nhưng lại có một đôi mắt xanh thẳm giống biển xanh thâm thúy u tĩnh bình thản, cũng như nước biển cuộn trào, không thể nghi ngờ là một đôi mắt mê người đến cực điểm.

Lại nhìn mặt, làn da là khỏe mạnh màu lúa mì, ngũ quan lập thể, đường viền anh tuấn, nhưng không hoàn toàn là loại phong tình dị vực như châu Âu, mà là loại hỗn huyết làm cho Văn Thu Tỉnh tăng gấp đôi hảo cảm.

Người đàn ông này tuy rằng ăn mặc bình thường nhưng khí chất lại cường đại, cả người tản ra hơi thở người khác chớ chọc hắn.

Cho nên mới nói loại người này làm sao lại lưu lạc đến mức mất đi quyền tự chủ hôn nhân, thật không khoa học.

Hoặc là nói tên này căn bản chính là nhân viên công tác của Cục Dân Chính?

Văn Thu Tỉnh thực mau liền có đáp án, hắn nhìn tên đẹp trai bị người chú ý kia, dùng ánh mắt đánh giá quét một vòng sau đó đi đến bên người hắn ngồi xuống.

Nguyên lai không phải nhân viên công tác của Cục Dân Chính.

Loại như tới xem náo nhiệt này, hơn phân nửa là cũng giống hắn đến nhận vợ.

“Chào anh.” Văn Thu Tỉnh ma xui quỷ khiến mà chào hỏi với đối phương.

Wale sửng sốt: “……” Hắn nhàn nhạt nhìn sang kế bên, phát hiện là một thanh niên không hề có lực uy hiếp: “Chào.”

Thanh âm còn rất dễ nghe, Văn Thu Tỉnh nghĩ thầm.

Sau khi giao lưu ngắn gọn xong, không khí khôi phục lại an tĩnh, mọi người nhàm chán chờ đợi.

Văn Thu Tỉnh lật sách một hồi, thật đau đầu.

Ánh mắt từ bốn phương tám hướng phóng tới, làm hắn muốn đổi chỗ ngồi, rời xa tiêu điểm trung tâm.

Nhưng Văn Thu Tỉnh cứng đầu nghĩ lão tử chiếm vị trí trước thì dựa vào cái gì phải đổi.

Văn Thu Tỉnh hỏi “Nhận vợ sao?”

Nhàm chán nên bắt đầu lải nhải với soái ca bên cạnh.

Wale phát hiện có người nói chuyện với hắn, quay đầu trả lời: “ừm.”

Hắn nghĩ thầm, hẳn là vậy.

“Như thế nào?” Văn Thu Tỉnh nói: “nhìn anh cũng không giống loại không đóng nổi thuế.”

Wale dùng thanh âm trầm thấp mà trả lời “Quên nộp thuế.”

Văn Thu Tỉnh nghẹn lại: “Thứ này còn có thể quên?”

Wale đáp “Ừm.”

Văn Thu Tỉnh nghĩ một đằng nói một nẻo “Nga, vậy chúc anh nhận được một em gái.”

Rốt cuộc thì em gái thiếu như vậy, ai cũng sẽ lo cho chính mình trước.

Wale nghe vậy, lại lần nữa nhìn thanh niên bên người, vài giây sau, thấp giọng chậm rãi mở miệng: “Ngươi là giới tính thứ ba?”

Văn Thu Tỉnh sửng sốt, sau đó không cao hứng mà ngậm miệng.

Người trẻ tuổi này viết hết suy nghĩ trong lòng lên mặt, Wale nhìn thấy rất rõ ràng.

Chỉ là hắn có chỗ khó hiểu, giới tính thứ ba ở đế quốc, thậm chí là toàn bộ vũ trụ đều rất được hoan nghênh.

Bất quá Wale cũng không muốn xen vào việc của người khác, hiện tại hắn ốc còn không mang nổi mình ốc.

Tuy rằng Wale thực sự không muốn thừa nhận tình cảnh của chính mình nhưng hắn xác thật là một kẻ qua hôm nay không có ngày mai, không lúc nào là không lo lắng ngày hôm sau có thể tỉnh lại.

Cho nên, hắn có chút không rõ chính mình ngồi ở chỗ này làm gì.

Thân phận của hắn ngủ say quá lâu nên quên đóng thuế độc thân dẫn tới lúc vừa tỉnh lại không lâu đã bị thông báo độc thân trái pháp luật.

Nếu Wale từ bỏ cái thân phận này, làm lại thân phận khác cũng không phải không được, nhưng nó cần có thời gian, mà hiện tại hắn thiếu nhất chính là thời gian.

Vị quân vương bạo ngược kia đã mơ hồ nhận ra cái gì nên tính cảnh giác càng ngày càng cao.

Sớm hay muộn gì đối phương cũng sẽ tìm được biện pháp loại bỏ nhân cách không nên tồn tại này.

“Ngươi có sợ không?” thanh niên bên cạnh thật sự nhàm chán lại lần nữa đến gần.

Wale hỏi lại “Sợ cái gì?”

Văn Thu Tỉnh tốt tính ngoài ý muốn.

“Nhận một cái dưa thẹo táo nứt trở về.” Văn Thu Tỉnh nói: “Ngươi xem, đều là nam, có mấy em gái đâu?”

Hắn chỉ chỉ người chung quanh.

Wale trầm mặc: “……”

Trong mắt Văn Thu Tỉnh, hắn khẳng định là đang ở trong lòng chửi bậy.

“Ha ha ha……” Văn Thu Tỉnh ôm bụng, cười trong chốc lát, nhớ tới chính mình cũng là một người trong đó, liền cười không nổi.

Chết tiệt!

Thật hoạt bát tinh thần phấn chấn, Wale hơi hơi sững sờ nghĩ.

Bên trong bắt đầu gọi số, số thứ nhất là dựa theo trình tự, số thứ hai là ngẫu nhiên.

Không khó đoán ra, hai số đó chính là ghép đôi.

Văn Thu Tỉnh nhìn con số của mình, còn chưa tới.

Áp lực làm hắn không thở nổi, bắt đầu dựa vào ghế giả chết.

“Soái ca, tôi với anh đổi số một chút?” Văn Thu Tỉnh nhìn Wale.

“Đổi như thế nào?” Wale không sao cả, nhưng cái này đã trói định với quang não cá nhân.

Văn Thu Tỉnh trầm mặc, thống hận công nghệ cao.

Hắn rất thất vọng nói “Vậy quên đi.”

Wale nhìn thấy, còn rất là nghiêm túc mân mê một chút, nhưng cuối cùng cũng không tìm được cách đổi dãy số.

“Chúc phúc ngươi.” Hắn chỉ có thể nói như vậy.

“Ha hả.” Văn Thu Tỉnh tin tưởng đối phương là thiệt tình mới là lạ.

Lại một lát sau, vận mệnh rốt cuộc cũng xuống tay với tiểu đáng thương như hắn, nhân viên gọi số thứ tự của hắn cùng với một số thứ tự khác.

Thanh niên sắc mặt khó coi không ôm hy vọng mà ngẩng đầu nhìn xem tên điểu ti thối nào ghép đôi với hắn.

Wale nghe thấy số của mình, chậm rãi đứng lên.

Văn Thu Tỉnh tức khắc cảm thấy một tầng bóng tối che phủ bên người, phi thường ảnh hưởng ánh sáng.

“Xem ra chúng ta cong queo méo mó lẫn nhau rồi.” ngữ điệu của Wale trầm thấp hơi khàn mang theo chút ít ý vị trêu chọc.

“Gì??” Văn Thu Tỉnh tức khắc nhảy cao ba thước, không dám tin tưởng.

Này cũng quá tức cười đi, không phải sao?

Hắn muốn nhận em gái nhuyễn manh trở về, kết quả nhận được đại tổng công 1m9.

Quá khó tiếp thu rồi.

“Không được……” Văn Thu Tỉnh ôm cánh tay đi vào.

Thấy nhân viên công tác, liền khom lưng chống trên quầy kim loại hỏi: “Tôi có thể xin đổi một người khác sao?”

Nếu không phải em gái, thì cũng là người thấp hơn hắn chứ.

“Xin lỗi ngài.” Nhân viên công tác nói: “Nếu ngài không hài lòng với bạn đời, thì hãy đệ đơn ly hôn vào một năm sau.”

Như thế mới làm Văn Thu Tỉnh nhẹ nhàng thở ra, nhớ tới vẫn có thể ly hôn.

“Bất quá……” Nhân viên công tác lại nói: “Nhưng trong hôn nhân, ngài vẫn phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, một tuần hai lần.”

“Gì?” Văn Thu Tỉnh ngơ ngác toàn thân đều tản ra lão tử cự tuyệt tiếp thu tin tức này.

Ha, một tuần hai lần?

Văn Thu Tỉnh: chết tiệt! Tại sao không lấy dao giết lão tử luôn đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play