Lục Trạch sợ làm cậu bị thương, vội vàng buông ra, phát hiện cậu nín thở đến mức sắp khóc, lập tức có chút buồn cười: "Đồ ngốc, sao đến thở cũng không biết nữa?" 
Trong mắt Hướng Hàn chứa đầy nước mắt, cáo buộc nói: "Tôi coi anh là bạn, anh, anh thế mà... um!" 
Lục Trạch cúi người lại hôn một lúc, sau đó thở hổn hển hỏi: "Em nhìn bằng con mắt nào mà thấy chúng ta là bạn?" 
Hướng Hàn bị hôn đến thở không ra hơi, ngẩn người một lúc rồi thốt ra một câu: "Hóa ra là tôi tự mình đa tình, anh chưa từng coi tôi là bạn? Uổng công tôi còn tốt bụng tác hợp anh và chú... cái kia, cái kia là ai." 
"Tác hợp?" Mặt Lục Trạch lập tức có chút đen, sau khi nhớ lại những người mà Hướng Hàn tiếp xúc gần đây, trực tiếp hỏi: "Tôn Thư Á?"
 "Ổ, anh đoán được à?" Hướng Hàn có chút kinh ngạc, thấy sắc mặt Lục Trạch càng đen hơn, không khỏi rụt cổ lại, cẩn thận hỏi: “Chẳng lẽ anh không có cảm tình với cậu ta sao?"
 "Em nhìn bằng con mắt nào mà thấy anh có cảm tình với cậu ta?" Lục Trạch sắp bị cậu chọc tức chết rồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play