Nhưng người xấu hổ nhất vẫn là Tiểu Lưu, lúc xuống xe cả thế giới quan của cậu ta đều bị đảo lộn lại một lần, lẩm bẩm nói: "Chó độc thân cũng có tôn nghiêm, không, đây không phải trọng điểm..."
Hướng Hàn được đưa đến bệnh viện, vẫn ôm Lục Trạch lẩm bẩm. Trên đường đi gặp bác sĩ mặt lạnh lần trước khám dạ dày, đối phương bất lực nói một câu: "Các anh đúng là có duyên với bệnh viện này thật."
Tuy nhiên, sau khi hiểu rõ tình hình, ông ấy đã tốt bụng giúp hai người sắp xếp một chút. Lục Trạch không được tự nhiên che vật thể lạ dính trên quần và chỗ nào đó đang căng lên, biểu cảm suốt quá trình đều cứng đờ.
Anh cảm thấy cả đời này mình chưa từng xấu hổ như vậy, trong lòng thầm mắng Triệu Hàn Đông một trận. Vất vả cả nửa đêm, Hướng Hàn cuối cùng cũng ngủ yên.
Lục Trạch đi vào, thấy chân cậu bị giãn gân, cánh tay bó bột, cổ tay quấn băng dày, đáng thương nằm trên giường.
Bác sĩ dặn dò: "Gân bị kéo giãn cần nửa tháng mới hồi phục, thời gian này tốt nhất nên nhập viện, phiền anh sáng mai hãy đi làm thủ tục.
Những thứ khác đều không phải vấn đề lớn, cổ tay chỉ là vết thương ngoài da, cánh tay phải bị gãy xương, nếu hồi phục tốt, một tháng nữa có thể tháo bột."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT