Chiếc ly sứ trong tay chủ nhiệm Hoàng xém rớt, tính cách thằng nhóc này chẳng khác gì con hổ cả, vừa đáng ghét vừa cứng đầu!
Những người khác nói đi tìm xưởng trưởng chỉ là dọa chút rồi thôi, nhưng anh ta là sẽ đi tìm thật, thế nên lúc này, nhịp tim của chủ nhiệm Hoàng tăng nhanh chóng mặt.
“Thiên Chương à, cậu cũng nên nghĩ cho nhà máy một chút chứ, nhà máy sắt chúng ta đâu thể thích thuê công nhân là thuê được.” Chủ nhiệm Hoàng tận tình khuyên bảo, lại hớp vài ngụm nước rồi nói tiếp: “Hôm nay tôi thuê thêm hai người, tới khi những người khác trở về thì hai người kia phải làm thế nào đây, bảo người ta từ chức nghỉ việc đi hả?”
Lần này, Trần Thiên Chương không để ông ta dắt mũi xoay vòng vòng nữa mà sảng khoái phất tay, nói thẳng: “Đây là chuyện của chủ nhiệm, nếu tôi biết phải làm thế nào thì đã có thể leo lên cái vị trí chủ nhiệm này của ông rồi đó.”
Chủ nhiệm Hoàng: “…”
“Cậu cho tôi chút thời gian suy nghĩ đã, cậu về đơn vị trước đi.” Ông ta vẫy tay, nói một câu ba phải để đuổi người.
Trần Thiên Chương đứng dậy, nói thẳng: “Tóm lại hôm nay chính là ngày cuối cùng, nếu ngày mai vẫn y nguyên như vậy thì tôi sợ là mình cũng phải xin nghỉ bệnh mất.”
Dứt lời, anh ta lập tức phủi m.ô.n.g chạy lấy người.
Sở Thấm không hề hay biết gì về mấy chuyện xảy ra ở một góc trong nhà xưởng, sau khi ăn cơm xong, cô bèn ngồi đếm ngón tay tính ngày phát lương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT