Những lời Bạch Trà nói, thật giả lẫn lộn.
Còn họ tự đánh giá thế nào, đó là chuyện của họ.
Cô tiếp tục với vẻ mặt vô tội và đáng thương.
“Những người đó thật sự rất đáng sợ, lúc tôi chạy trốn đã bị ngã, may mà có anh lễ tân…”
Cô lại một lần nữa kể công trạng của nhân viên lễ tân, nhưng nói nửa chừng rồi lại ngại ngùng cúi đầu xuống.
Tiêu Hiểu lập tức hiện lên vẻ mặt phức tạp.
“Khụ khụ…” Bạch Trà lại bắt đầu ho dữ dội, lần này còn nặng hơn, thậm chí còn nghẹn lên, khạc ra vài ngụm chất lỏng lẫn máu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT