Bạch Trà liếc nhìn Kim Kiều một cái, nói: “Chắc là do cô ấy trí nhớ không tốt thôi. Trên đường đến đây cô ấy đã nói rồi, năm kia bị sốt cao một trận, sau đó đầu óc trở nên ngốc nghếch.”
“Phụt!” Từ bên cạnh, Từ San San không nhịn được mà bật cười.
Sắc mặt Kim Kiều lúc xanh lúc đỏ, nhưng lại không thể phản bác, bởi vì điều này thực chất đang giúp cô ta có đường lui.
Bằng không, nếu cô ta không trả lời được, thì xong đời rồi.
Kim Kiều vừa tức giận vừa căm hận, nhưng vẫn gật đầu, khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng: “Đúng vậy… tôi từng bị bệnh, trí nhớ kém đi rất nhiều.”
Từ phía đối diện, Quý Tiểu Lan nhìn cô ta rất lâu, lâu đến mức khiến Kim Kiều dần dần tái nhợt, cả người lạnh toát, lúc này mới chậm rãi lên tiếng: “Chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi, không quan trọng nữa.”
Kim Kiều: “……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play