Hai người vừa đến phòng khách thì áo choàng đỏ đã ngồi đó uống trà từ lâu.
Giản Húc làm lơ mấy cái ghế khác, thản nhiên ngồi một ghế, ôm Cẩm Tiêu bên người. Cẩm Tiêu ngồi trong lòng Giản Húc mà hoảng hốt, cậu nhanh chóng liếc nhìn áo choàng đỏ trước mắt rồi vội vàng vỗ vỗ lồng ngực Giản Húc, cắn môi sốt ruột nói nhỏ:“Buông em ra!”
Giản Húc nhướn mày, “Không sao đâu.”
Cẩm Tiêu nghe vậy liền sửng sốt, lại quay đầu nhìn áo choàng đỏ vẫn đang thản nhiên uống trà không nói không rằng ngồi đó.
Người đó khoác áo choàng đỏ, mũ trùm lớn che gần hết toàn bộ khuôn mặt, chỉ lộ ra chút đầu mũi, đôi môi mỏng và chiếc cằm hơi nhọn. Da rất trắng, trắng nhợt nhạt như không có sức sống vậy.
Người đó bình thản như vậy, có vẻ như không quan tâm lắm đến mối quan hệ hoang đường mà người đời thường hay kiêng kỵ chán ghét giữa cậu và Giản Húc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play