Lời mắng chửi quá mức nặng nề của mẹ Cẩm khiến ai đấy vừa sững sờ vừa thấy nực cười. Trong lời này, ý bà ta như thể Cẩm Tiêu làm việc tày trời giết hại người trong nhà không bằng. Dẫu sao Cẩm Tiêu cũng là con trai bà ta, mắng chửi thậm tệ kiểu này cứ như Cẩm Tiêu là đứa con bà ta nhặt được chứ không phải ruột thịt gì.
Thôn dân vội vàng khuyên can, có người vì nể tình Cẩm Tiêu là thầy giáo tốt thì đi lên mắng mẹ Cẩm không biết tốt xấu, kéo bà ta lại.
Giản Húc giật giật mi mắt, sắc mặt càng thêm âm trầm. Hắn nắm chặt tay thành quyền, kiềm chế đến mức tay nổi gân xanh.
“Cút ra!”
Vẫn là không kiềm được đạp ngã mẹ Cẩm đang nổi khùng.
Giản Húc ôm Cẩm Tiêu vào lòng, đôi mắt tràn đầy lệ khí nhìn Cẩm Kiều cười lạnh, “Khi trước mắt tôi mù mới thấy cô hiền huệ. Cẩm Kiều, nếu cô đã dám chối, đổ oan cho tôi như thế, vậy đừng trách tôi không nương tay với đàn bà con gái. Sự việc này, tôi sẽ làm rõ để xem xem cô còn có gì dám nói không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play