Lâm Đang bị câu trả lời này làm tức rồi, thật kỳ lạ, rõ ràng là anh gọi điện thoại, cũng không nói vì cái gì. Cô muốn hỏi lúc anh gọi điện thì đang làm gì, thì lại nghe thấy tiếng còi xe hơi ở bên kia.
“Trễ như vậy rồi, cậu còn ở bên ngoài à?”
“Ừm.”
Không biết có phải ảo giác hay không, Lâm Đang cứ cảm giác giọng của anh có chút nghẹn ngào. Cô nghĩ, có khi nào là do không có ai chơi cùng anh, nên anh mới ở bên ngoài khóc một mình?
Cô mím môi, học theo giọng điệu của bà ngoại khi dạy dỗ mình, khuyên nhủ: “Trễ thế mà còn ở bên ngoài, chẳng trách giọng mũi lại nặng như vậy, mau về nhà đi, nghe lời, đợi mình mang đồ ăn ngon cho cậu.”
Trình Diễm cười, nụ cười có chút nghẹn ngào: “Được.”
“Ừm…” Lâm Đang trở lại ngồi bên mép giường, nhìn đường đi ở sân vườn qua khung cửa sổ, ngón tay nhẹ nhàng vò lấy góc áo, nhẹ giọng nói, “Tết cậu có đi đâu chơi chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play