Vốn dĩ cô không cảm thấy mình bị ức hiếp gì cả, nói dối là lỗi của cô, nhưng giọng điệu nghiêm túc của Tưởng Trì Kỳ khiến cô có ảo giác nếu không trả lời sẽ rất kỳ lạ.
“Không đâu.”
Vưu Tốc căng thẳng, lùi về phía sau, cảm thấy lời mình nói hơi mơ hồ, cô lại nhẹ nhàng bổ sung một câu: “Không thù dai đâu.”
Cảm giác trên tóc không ngừng kích thích vỏ não, Vưu Tốc thở không đều, lùi lại, lưng tựa vào ghế.
Tưởng Trì Kỳ nhìn cô như vậy thì lười biếng rút tay lại.
Ngón tay trắng mảnh khi rời khỏi mái tóc vẫn còn lưu lại cảm giác mềm mại. Anh bước qua một bước, nhường chỗ cho cô xuống xe rồi tùy tiện hỏi: “Khi nào cậu đi xem bóng?”
“Tôi đi chụp ảnh.” Vưu Tốc nhấn mạnh từng từ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT