Không đến mức đó chứ…
Đầu óc Vưu Tốc tê rần, nghĩ dù mình có hơi “nghiệp” trên mạng nhưng cũng không đến mức bị ông trời trừng phạt như vậy.
Ở góc khu E có đặt một máy bán hàng tự động, Tưởng Trì Kỳ chậm rãi khom lưng lấy một chai nước khoáng, cây xanh xung quanh anh cũng chuyển sang màu xanh đậm vì góc đó không có ánh sáng.
Ánh sáng trắng dịu nhẹ từ máy bán hàng tự động hắt lên sườn mặt anh, đôi mắt rũ xuống như vừa mới tỉnh ngủ, tóc đen còn hơi rối.
Giọng nói khàn khàn như vắt ra từ lồng ngực, từ giọng điệu có thể nhận ra anh không mấy quan tâm mà chỉ thuận miệng hỏi mà thôi.
Nhưng cho dù chỉ là tùy tiện hỏi thì theo lẽ thường, cô vẫn nên trả lời.
Vưu Tốc hé môi, theo thói quen nhìn về phía bạn cùng phòng của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play