Ngày hôm sau lúc nghỉ ngơi giữa buổi, Trần Quân Dân nghe thấy hắn muốn đem kỹ thuật sửa xe dạy cho mình, tay đang cầm chén trà của anh ấy thiếu chút nữa cầm không được nữa.
Lục Vệ Quốc: “Anh Trần, anh suy xét thử xem, tôi không phải đang nói giỡn.”
Lúc này Trần Quân Dân mới bắt đầu suy nghĩ, Lục Vệ Quốc có kỹ thuật sửa xe tốt, hắn hoàn toàn có thể đi làm việc ở nơi có tiền lương cao hơn, nửa năm này cũng không phải không ai tới mời chào hắn.
Xưởng sửa xe này của anh ấy, cơ hồ đều là dựa vào Lục Vệ Quốc mới hoạt động được.
So với việc này, sự trợ giúp của anh ấy đối với Lục Vệ Quốc không tính là gì cả.
Trần Quân Dân tuổi cũng không lớn, muốn học thì vẫn có thể học được rất nhanh, anh ấy thở dài, lại không có vội vã đáp ứng mà quay sang hỏi hắn: “Dạy cho tôi, vậy cậu làm sao bây giờ?”
Lục Vệ Quốc không có chút kinh ngạc nào về việc anh ấy sẽ suy nghĩ cho mình trước, hắn uống một ngụm trà rồi nói: “Trong lòng tôi có nắm chắc, về sau tôi sẽ không ở lại nơi này phát triển.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play