“Làm sao vậy?” Qua vài giây Dương Đại Hồng mới nói ra, nhưng thanh âm càng ngày càng nhỏ.
Tần Cường Quân cười lạnh một tiếng, lại không nói lời nào, dường như người trước mắt ông ta là một phế vật.
Dương Đại Hồng rất sợ hãi nhưng lại không đoán được suy nghĩ của ông ta, muốn khóc nhưng không dám khóc.
Trong phòng ngủ đứa trẻ đợi hồi lâu, đã sớm quên mất việc cha nó đang tức giận ở trong phòng khách, sau một lúc lâu không chờ được mẹ nó quay lại, thì tiếp tục khóc to.
Tần Cường Quân vừa nghe thấy nó khóc lại càng không kiên nhẫn hét lên: “Bà nhìn xem, bà đã nuông chiều thằng bé thành bộ dáng gì! Một chút lễ phép đều không có, còn muốn để chú Tần nhận nuôi, nghĩ đều đừng nghĩ, đồ đàn bà phá hoại này!”
Dương Đại Hồng cũng tức giận, nói bà ta thì còn có thể, nhưng nói con trai bà ta thì không được, bà ta cãi lại: “Tần Cường Quân, ông nói lời này trong lòng không thấy thẹn à? Do tôi chiều? Chẳng lẽ ông không chiều chắc!”
Người đàn ông như ông ta ở bên ngoài thì luôn ra vẻ đáng thương, sẽ chỉ ở trong nhà mới tỏ ra mạnh mẽ, nếu nói đến việc cưng chiều con cái, ai so được với ông ta, bà ta đã nghe lén rất nhiều lần Tần Cường Quân cùng con trai nói ông ta mới là người yêu thương nó nhất, về sau phát đạt chớ quên người cha ruột này, không phải việc này bà ta đều là học từ ông ta sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT