Phương Nghị khó được cảm thấy ảo não mà sờ sờ cái ót: “Cũng tại tôi suy xét không chu toàn.”
Anh ta nhìn về phía Lục Vệ Quốc, người bị bắt nạt từ nhỏ đến lớn theo như lời của người dân trong thôn, trong lòng phẫn nộ đồng thời cũng rất thổn thức.
“Chúng ta khi nào khởi hành?”
Sau một lúc trầm mặc khá lâu, có lẽ là biết Lục Vệ Quốc không muốn quan tâm đến Lục gia, anh ta cũng không nói nữa để tránh tăng thêm phiền não.
Lục Vệ Quốc gõ gõ tay lên mặt bàn, nói, “Ngày mai.”
Phương Nghị kinh ngạc đến mức mở to mắt, nội tâm kích động, đương nhiên là càng nhanh càng tốt, đây cũng là việc anh ta hy vọng.
“Vậy tôi đi về sửa soạn một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play