Thời gian trôi qua vội vàng, mùa đông đến gần, trong thôn tảng lớn cỏ cây khô vàng, gió lạnh thấu xương, rất nhiều người đều đóng cửa cả ngày không ra ngoài.
Căn nhà nhỏ sau núi, hai vợ chồng đều chuyển ra ngoài ở, bọn họ cũng đều không hay biết.
Lưu Thủy về đến nhà, Trần Tú Vân đang run rẩy ôm hai cân thịt muối, ông tiến sân mở cửa đi vào.
Lưu Thủy vừa vào nhà đã khép cửa lại, bị không khí lạnh lẻo đông lạnh đến rụt cổ, ông nhìn thấy trong tay Trần Tú Vân đang cầm miếng thịt, cau mày hỏi bà, "Sao bà lại lấy đồ vật của con gái?"
Hai đứa con gái trong nhà họ đều đã gả sang thôn bên cạnh, trong nhà tình huống còn tạm được, nhiều lắm một tháng có thể được một hôm ăn thịt, nhưng tốt xấu gì họ lấy đồ vật từ nhà con rể cũng không tốt, khiến con gái khó xử.
Trên đời này cha mẹ là tốt nhất, phần lớn đều đau lòng cho con cái mình, tình nguyện chính mình chịu khổ nhiều một chút, cũng không muốn con cái chịu khổ.
Trần Tú Vân tìm chỗ đem thịt muối cất giữ, cũng không ngẩng đầu lên nói, "Ông nghĩ rằng tôi nguyện ý lấy sao, là con gái muốn hiếu thuận với chúng ta, tôi không lấy, tụi nó trong lòng cũng không chịu nổi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play