Ban đêm thật sự rất lạnh, chỉ mới đứng một lát mà tóc và quần áo đều bị sương sớm lạnh lẽo làm ướt, những người đàn ông đứng quan sát ở bên bờ bị gió lạnh thổi đến rụt rụt cổ. Lưu Thủy đi đến đếm số người, để cân nhắc xem ngày mai bắt cá xong thì nên chia như thế nào.
Hơn nữa ông cũng thông minh, mọi người đến đây lúc trời tối nên ai cũng đều tính.
“Lục Vệ Quốc.”
Lục Vệ Quốc đi ra từ chỗ cây đuốc không chiếu đến, một đôi mắt thâm thúy không thấy đáy cùng đêm tối hòa hợp với nhau, hắn chào hỏi với Lưu Thủy.
Lục Vệ Tinh gương mặt tươi cười nháy mắt biến mất, theo tầm mắt Lưu Thủy xem qua, trơ mắt nhìn cá sắp tới tay lại không cánh mà bay mất.
Những người nãy giờ mới phát hiện Lục Vệ Quốc đứng ở phía sau họ.
Một người đàn ông trung niên quay đầu lại hỏi: “Vệ Quốc cũng tới à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT