Tôn Thu Nguyệt là người đi đầu, cô ta thăm dò nhìn vào bên trong, trong lòng ghét bỏ căn nhà cũ này, oán trách nói: “Sao giờ mới mở cửa? Chúng tôi đều chờ ở đây từ sáng sớm.”
Cửa tre ở trước sân chỉ có thể hai người đồng thời đi qua, bọn họ đều chen chúc ở cửa làm cho cửa tre yếu ớt hung hăng lay động.
Trong phòng bếp, Lý Tĩnh thất thần nhìn bếp lửa, ánh lửa lắc qua lắc lại chiếu lên gương mặt non mịn của cô, cô dựng lên lỗ tai nghe động tĩnh bên ngoài, không cẩn thận bị nhiệt khí nóng bỏng hun đến run run một cái.
Lục Mỹ Vân nhón chân đi theo oán giận nói một câu: “Đúng vậy, anh hai, để cho chúng tôi đi vào đã, bên ngoài lạnh chết mất.”
Sáng sớm tinh mơ, khắp nơi an tĩnh, mặt trời vừa mới mọc, trong không khí sương mù nồng hậu, chạm vào cánh tay là một mảnh lạnh lẽo, trực tiếp nổi da gà.
Lục Vệ Quốc đếm đếm, một hai ba bốn năm… Ừ, trừ bỏ Lục Vệ Tinh có khả năng đi đánh bài trắng đêm chưa về, tất cả đều tới.
Vương Xuân Hoa đứng ở phía sau Lục Vệ Đông nhìn khắp nơi, bỗng nhiên bất mãn chất vấn: “Thằng hai, vợ mày đâu? Như thế nào cũng không biết ra chào hỏi mọi người?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT