Lưu Thủy nói cả nửa ngày miệng đều khát khô. Ông nói đợi đến thu hoạch vụ thu xong chính là bởi vì khi đó trong tay mọi người cũng dư dả một chút, lương thực cũng có thể đổi thành tiền để trả nợ.
Vương Xuân Hoa vừa nghe đến việc lương thực đổi thành tiền thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lương thực chính là mạng của bà ta, bà ta chửi ầm lên, "Tôi không trả, muốn trả thì ông đi mà tìm vợ chồng thằng hai đi."
Lưu Thủy thấy bà ta mềm cứng đều không ăn, trong lòng nghẹn một cục tức, nhưng một người đàn ông như ông giờ cũng không tiện cãi nhau với bà ta.
Tôn Thu Nguyệt nhìn một vòng rốt cuộc mới hiểu là chuyện gì, "Mọi người đang nói việc vợ chồng anh hai mượn tiền ạ."
Lưu Thủy chỉ vào Tôn Thu Nguyệt nói với Vương Xuân Hoa: "Bà xem ngay cả con dâu bà đều biết việc Lục Vệ Quốc mượn tiền của tôi."
Tôn Thu Nguyệt nhanh chóng phủi sạch quan hệ, thái độ giống với Vương Xuân Hoa, "Hai Vợ chồng anh hai nợ tiền là việc của bọn họ, không liên quan đến chúng tôi."
Lưu Thủy càng tức giận, ông mở ra giấy vay nợ nói với bọn họ, "Đây là giấy nợ Lục Vệ Quốc viết, các người là người một nhà không thể chối bỏ như vậy được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play