Lục Mỹ Vân cảm thấy tức điên, nói đó là chuyện của cô ta, các người đừng có quản nhiều như vậy.
Trần Mỹ Lệ là tức giận nhất, đương nhiên chỉ vào mũi cô ta mắng, “Sao có thể mặc kệ, công việc tốt như vậy không cho anh cả của cô lại cho người ngoài, cô là đồ lòng lang dạ sói!”
Lục Mỹ Vân khó thở, căm giận mà nhìn chằm chằm chị ta, “Chị dâu cả, đó là công việc của tôi, tôi thích cho ai thì cho người đó!”
Tôn Thu Nguyệt phi một tiếng, “Còn không có gả đi đâu, mỗi ngày đều hướng về phía người ngoài, ở nhà chúng ta, ăn của chúng ta……”
Vương Xuân Hoa nghe vợ thằng ba càng mắng càng khó nghe, oán hận mắng, “Vợ thằng ba, cô nói đủ chưa, đó là con gái tôi, còn không tới phiên cô quản giáo!”
Lục Vệ Đông đẩy cửa đi ra, vẻ mặt không kiên nhẫn, “Mấy người các người ở đây ồn ào cái gì, còn để cho người ta ngủ hay không.”
Trần Mỹ Lệ vỗ đùi, phảng phất tìm được chỗ dựa, nói, “Vệ Đông, anh phân xử đi, em chồng đem công việc trong huyện thành của nó cho người đàn ông bên ngoài mà không để lại cho anh, rõ ràng tâm tư của nó không ở nhà của chúng ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play