Vương Xuân Hoa bực bội một hồi lâu, bà ta ăn sạch sẽ bát cơm rồi đặt bát xuống, đôi mắt híp lại lạnh giọng hỏi: “Vợ chồng thằng hai, hai đứa mày vết thương đều khỏi rồi đúng không?”
Bà ta nói như vậy cũng là có nguyên do, lần trước Lục Vệ Quốc không phải là lấy cớ bị thương lừa gạt bà ta sao?
Gương mặt dài của Vương Xuân Hoa nhìn càng cay nghiệt hơn.
Lục Vệ Quốc có chút hiểu rõ nhìn về phía Lục Vệ Tinh, anh ta đang học theo vợ mình ăn trộm miếng cơm của con trai, đắc ý chép miệng, ra vẻ chuyện không liên quan đến mình.
Trong lòng đang suy tính là chờ một nhà anh hai giúp anh ta làm việc, anh ta có thể sung sướng đi đánh bài hai ngày, nói không chừng còn có thể thắng được chút tiền uống rượu.
Tôn Thu Nguyệt ở dưới bàn dùng sức đá chân anh ta một cái, ra sức nháy mắt.
Đứa con cả sắc mặt lạnh nhạt, coi việc này hết sức bình thường, đồng thời nhìn về phía Lục Vệ Quốc để nghe hắn trả lời như thế nào.
Trần Mỹ Lệ cầm nhánh cây xỉa răng, cũng vểnh tai lên nghe.
Mấy cái đứa trẻ trộm trốn đi cũng không ai phát hiện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT