Bà ngoại Lý: “Mãn Mãn buồn ngủ rồi, bà đi dỗ bé con ngủ đã.”
Thấy bà ngoại đứng lên, Lý Tĩnh theo bản năng lại gần đỡ bà, bà ngoại Lý nói với cô: “Cháu không cần đỡ, bà ôm được, cháu đi hâm nóng thức ăn cho Vệ Quốc đi, mới vừa tỉnh lại còn không có ăn đâu.”
Lý Tĩnh lui về sau một bước, bà ngoại Lý ôm bé con rất ổn định vững chắc, ánh mắt dịu dàng dừng ở trên người Mãn Mãn trong tã lót
Người một nhà cảm tình ăn ý, ở trong mắt người khác vô cùng chói mắt.
Không biết vì cái gì, nội tâm Ngô Tú Tú giống như luôn có cái gì nhắc cô ta, mọi thứ không phải như thế.
Lục Vệ Quốc nếu đã biết, khả năng sẽ cười nhạo một câu: Đây là cốt truyện còn đang hấp hối giãy giụa một phen.
Ba ông bà không quan tâm người ở bên, đến nỗi Ngô Tú Tú, lại không phải nhân vật lớn gì, còn không đến mức làm cho bọn họ hạ thấp thân phận đi lấy lòng cô ta, gật gật đầu chào hỏi một cái là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT