Nhiều năm như vậy cũng chỉ có dì Phương là người không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào với ông quan tâm ông. Giờ đây khó được cháu trai quan tâm, tuy rằng là bắt ông kiêng rượu, nhưng ông lại kiêng đến vui vẻ.
Ngoài miệng nói không vui, trong lòng Tần Chung Nguyên lại cảm thấy ấm áp vì có người quan tâm thân thể của mình.
Hai ông cháu vừa ăn uống vừa ngồi trò chuyện với nhau.
Uống xong nửa ly rượu, Tần Chung Nguyên cơ bản không có cảm giác say rượu gì, ông không xác định nên hỏi một câu: “Lần này cháu trở về thật sự sẽ không đi nữa chứ?”
“Không đi nữa ạ.”
Tâm tình Tần Chung Nguyên rốt cuộc cũng an ổn xuống, theo phản xạ ông định cầm ly rượu lên uống thêm mấy miếng nữa để tỏ vẻ tâm tình sung sướng, nhưng chén rượu tới bên miệng rồi mới phát hiện rượu đã không còn nữa.
Tần Chung Nguyên thèm thuồng nhìn chén rượu của cháu trai, thấy Lục Vệ Quốc đầu cũng không ngẩng lên nên ông chỉ có thể thành thành thật thật mà ăn cơm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play