Ngày xưa, trong một khu rừng sâu, có một con cá sấu già sống cạnh một dòng sông lớn, còn trên bờ là lãnh địa của một con hổ mạnh mẽ. Mỗi ngày, cá sấu ngắm nhìn hổ rảo bước săn mồi trên bờ và nghĩ thầm: “Nếu mình có thể đi săn trên bờ giỏi như hổ, chắc chắn mình sẽ thống trị cả khu rừng.”
Cá sấu bèn đến gặp hổ và nói: “Này hổ, tôi thấy anh thật tài giỏi khi săn mồi trên bờ. Anh có thể dạy tôi cách săn như vậy được không?”
Hổ nhìn cá sấu và trả lời: “Anh là vua dưới nước, còn tôi là kẻ thống trị trên bờ. Mỗi chúng ta có thế mạnh riêng. Nếu anh cố gắng làm điều mình không phù hợp, anh sẽ tự chuốc lấy khó khăn.”
Cá sấu không chịu nghe lời khuyên, vẫn nhất quyết học cách săn mồi trên bờ. Hổ nhượng bộ và đồng ý dạy cá sấu. Tuy nhiên, cứ mỗi khi cá sấu cố gắng đuổi theo con mồi trên bờ, nó lại lảo đảo và mệt mỏi vì cơ thể không thích hợp để di chuyển xa trên cạn. Sau nhiều lần thất bại, cá sấu bắt đầu chán nản.
Một hôm, khi đang thở dài bên dòng sông, cá sấu nhìn thấy hổ chới với dưới nước. Dù mạnh mẽ trên bờ, nhưng hổ bơi không giỏi và sắp bị dòng nước cuốn trôi. Cá sấu nhanh chóng lao xuống, dùng sức mạnh của mình đưa hổ lên bờ an toàn.
Hổ sau khi lên bờ liền nói: “Anh thấy đấy, dưới nước anh là vua, còn trên bờ tôi là vua. Không phải chúng ta đều có chỗ đứng của mình rồi sao?”
Từ đó, cá sấu nhận ra rằng không cần phải cố gắng bắt chước người khác để trở nên mạnh mẽ. Mỗi loài đều có thế mạnh riêng và nên tự hào về điều đó. Cá sấu quay lại cuộc sống bên dòng sông, và hổ vẫn tự tin làm chủ khu rừng trên bờ. Hai bên sống hòa thuận và tôn trọng lẫn nhau.