Tôi tên là Cố Nhung.

Là sát thủ đứng đầu bảng xếp hạng.

Mật danh là Dạ Ân.

Nhưng tôi đã rửa tay gác kiếm rồi.

Bởi vì tôi đã tìm được công việc tốt hơn.

—— Trở thành chim hoàng yến của đại ca hắc đạo Giang Thành.

1

【Nhiệm vụ hoàn thành.】

Tôi ấn nút gửi, báo cáo tiến độ cho tổ chức.

Rất nhanh chóng, tôi nhận được tin nhắn xác nhận số tiền cuối cùng đã vào tài khoản, còn dư thêm một triệu.

Điện thoại vang lên tiếng "ding dong", một tin nhắn hiện ra.

【Đây là phần thưởng thêm của người thuê.】

Rất tốt.

Tôi thích nhất là những người thuê hào phóng.

2

Mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ, nội tâm tôi rất cần một môi trường náo nhiệt để cảm nhận chút sức sống.

Thế nên, việc ghé vào quán bar nhâm nhi vài ly để thư giãn đã trở thành thói quen của tôi.

Trên sàn nhảy, đám nam nữ đủ kiểu đang điên cuồng nhảy múa. Tôi ngồi ở góc xa nhất, chầm chậm nhấm nháp ly cocktail.

Âm nhạc có chút ồn ào, nhưng tôi vẫn chịu được.

Tôi đang thả hồn suy nghĩ thì ánh sáng xung quanh bỗng tối đi.

Có ai đó ngồi xuống đối diện tôi.

Khuôn mặt này, tôi nhận ra.

Giang Tuần.

Bề ngoài là tổng tài của tập đoàn Giang Thị, nhưng ẩn bên trong, hắn là người nắm quyền lực mạnh nhất trong thế giới ngầm ở Giang Thành, nổi danh mấy năm gần đây, xứng đáng với danh hiệu hoàng đế ngầm.

Hắn cũng là người thuê mà tôi thích nhất.

Đúng vậy, chính hắn là người đã cho tôi thêm một triệu đó.

Chỉ có điều, sao hắn lại tìm đến đây?

Tổ chức giữ kín danh tính sát thủ, Giang Tuần không thể nào biết tôi chính là Dạ Ân.

Khi tôi đang mải suy nghĩ, người đàn ông trước mặt mở ví, lấy ra một tấm ảnh đặt lên bàn. Hắn đẩy gọng kính viền vàng trên sống mũi, ánh mắt qua lớp kính nhìn tôi từ trên xuống dưới: "Cậu rất giống người yêu cũ của tôi trước khi tôi ra nước ngoài, tôi rất nhớ cậu ấy."

?

Ý hắn là muốn tôi làm người thế thân cho mối tình đầu của anh ta sao?

Giang Tuần hóa ra là gay.

Và còn là một tên tra nam.

Mối tình đầu vừa ra nước ngoài, hắn đã đi tìm người thay thế.

Đúng là người đàn ông không giữ đạo đức!

Tôi cầm tấm ảnh lên.

Cậu trai trong ảnh có nét thanh tú, mỉm cười rất dịu dàng trước ống kính.

Ừm...

Nhìn bên trái, nhìn bên phải, tôi chẳng thấy có điểm nào giống mình cả.

Chắc hẳn là mắt Giang Tuần có vấn đề.

Bệnh, phải chữa.

"Xin lỗi, anh nên tìm người khác thì hơn." Tôi lịch sự từ chối, đặt tấm ảnh xuống, chuẩn bị đứng dậy rời đi. "Tôi có công việc nghiêm chỉnh, và tôi không thích đàn ông."

"Rồi cậu sẽ thích. Tôi đã điều tra cậu. Cố tiên sinh chỉ là một nhân viên công vụ bình thường?" Giang Tuần tháo kính ra, chậm rãi lau sạch tròng kính, ngước mắt nhìn tôi, đưa một tấm danh thiếp mạ vàng, trên đó in rõ mấy chữ "Tổng tài tập đoàn Giang Thị". "Bỏ việc đi, toàn tâm toàn ý ở bên tôi, mỗi tháng tôi trả cậu năm triệu, dịp lễ Tết còn có thêm bao lì xì."

Cái gì!

Tôi đang đứng liền khựng lại.

Thiếu, thiếu gia?

Năm triệu!!!

Một tháng, năm triệu!!!!

Tra nam gì chứ, tra nam nào ở đây.

Chỉ có kim chủ của tôi thôi!

Nghề sát thủ, nhìn thì có vẻ ngầu, tiền kiếm được nhanh, nhưng thực tế lại là nghề nguy hiểm cao, thu nhập thấp, phải chia ba phần cho tổ chức.

Còn công chức thì là thân phận do tổ chức sắp xếp, lương tháng chỉ có ba ngàn rưỡi.

Nói trắng ra, chúng tôi – những sát thủ – chỉ là công cụ kiếm tiền cho tổ chức.

Những kẻ tư bản đều tàn nhẫn.

"Được thôi, tôi rất sẵn lòng." Tôi cười tít mắt ngồi xuống bên cạnh Giang Tuần, tự nhiên khoác tay hắn.

"Anh yêu, chúng ta về nhà thôi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play