“……”
Nhìn thấy dáng vẻ của cậu mình, Thẩm Tuyển Linh cảm thấy bó tay: “Cậu, mấy câu này từ miệng cậu nói ra nghe mắc ói ghê.”
Thẩm Quang Khải: “Ai mới mua bún ốc cho con vậy?”
Thẩm Tuyển Linh: “Con không nghe thấy gì hết!”
Nói xong, sợ Thẩm Quang Khải cướp bún của mình, cô bé nhanh chóng cúi đầu ăn ngấu nghiến.
Thẩm Quang Khải lại nhìn vào gương mặt của Bạch Nhuỵ Ngâm.
Biểu cảm của Bạch Nhuỵ Ngâm cũng không tốt hơn là bao, không biết tại sao, câu nói như đang làm nũng của Thẩm Quang Khải vừa rồi lại khiến cô cảm thấy có chút… Dễ thương?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play