Chương 92: Bữa tối đầy khó chịu
"Đừng ngây ra đó nữa, ăn cơm đi."
Diệp Xuân nói chuyện, mấy người cũng không nói gì nữa, tất cả đều cầm đũa bắt đầu ăn cơm.
Trương Siêu Việt bình thường ở nhà cũng ăn mấy thứ này, nhất là sau khi ở cùng Lý Na, luôn dẫn anh ta ra ngoài ăn ngon.
Lý Na nhìn thịt và cá, biết Trương Siêu Việt thích ăn những thứ này, vẫn luôn gắp cho anh ta.
Đào Đan rất khó chịu, có điều mọi người đều không nói gì, nên cô ta cũng không dễ nói, đành luôn tay gắp thịt ăn.
Những người khác cũng là mất tiền, làm sao có thể thiệt được, đến cuối cùng ăn sạch sẽ thịt, những món ăn khác cũng chỉ còn lại đáy đĩa.
Lý Tư Vũ nhìn cái đĩa trống rỗng, bản thân chỉ ăn nửa cái bánh bao, thịt rau căn bản không ăn được.
Điều này có nghĩa là gì, tự bỏ tiền ra ăn cơm, kết quả không ăn được gì.
Trong mấy người thì Trương Siêu Việt ăn nhiều nhất, Lý Na cũng ăn không ít, bởi vì Lý Kiện cũng gắp thức ăn cho cô ta.
Ngoại trừ cả hai, những người khác ăn không quá nhiều.
Cao Viễn trên mặt cười cười nhưng trong lòng chửi Lý Kiện một cái đầu chó đầy máu. (Ý là chửi rất dữ dội)
Mặt Diệp Xuân cũng không vui, anh ta muốn về trước, mọi người cũng nhao nhao đứng lên.
"Bí Thư Cao, quy tắc cũ, chúng ta đi trước."
Đào Đan khó chịu cầm túi xách đi ra ngoài.
Lý Tư Vũ nhìn về phía Cao Viễn.
"Tiền với phiếu ngày mai tôi đến chỗ cô lấy, về trước đi."
Cao Viễn biết Lý Tư Vũ lần đầu tiên tới, không biết bọn họ đều là một người trả tiền trước, sau đó đưa lại cho anh ta sau.
Lý Tư Vũ hiểu rõ gật gật đầu,"Vậy tôi đi trước đây."
Trương Siêu Việt nhìn Lý Tư Vũ xuống lầu, hỏi Lý Kiện ở bên cạnh:
"Những người này là ai vậy?"
Lý Kiện tuy rằng không thích Trương Siêu Việt, nhưng ngại Lý Na ở đây, chỉ có thể nói:
"Đều là bí thư trong mấy nhà máy ở này."
Nói xong, anh ta đi theo Cao Viễn xuống lầu, quay đầu lại nói với Lý Na:
"Về sớm một chút."
"Vâng." Lý Na ngoan ngoãn trả lời.
Trương Siêu Việt trong lòng rất kinh ngạc, anh ta căn bản không nghĩ tới, lại nhìn thấy Lý Tư Vũ ở chỗ này, hơn nữa cô ta vậy mà lăn lộn lên chức bí thư.
Lý Tư Vũ ra cửa nhìn thấy Đào Đan dắt xe đạp, trời đã tối rồi.
"Bí thư Lý, tôi đưa cô về nhé?"
Lúc Lý Tư Vũ tới biết nơi này cách chỗ cô ở không xa, cô nói:
"Không cần đâu bí thư Đào, nhà tôi cách đây rất gần, cô về trước đi."
Đào Đan cũng không miễn cưỡng, nhà cô ta cách nơi này rất xa, nên liền đạp xe đạp rời đi.
Lý Tư Vũ đeo túi xách về nhà, tranh thủ còn có thể thấy rõ đường, bước chân liên tục chạy về nhà.
Đi được nửa đường, cô đang nghĩ về nhà nên ăn gì, thì nghe thấy một tiếng kêu đau đớn.
Lập tức có một bóng người cao lớn từ trong ngõ nhỏ vọt ra.
Người nọ lắc lư, ngã xuống dưới chân Lý Tư Vũ.
"Ô mẹ ơi!"
Hết Chương 92: Bữa tối đầy khó chịu.