Chương 59: Hách Kiến Hồng lén lút
Hách Kiến Hồng mở sổ sách ra, nhìn thấy nội dung bên trong, hai mắt chị ta không nhịn được mà phát sáng.
Các nét chữ được xắp xếp trình tự, làm cho cuốn sổ lộn xộn trước đó nhìn càng rõ rang.
"Biện pháp này tốt lắm."
Hách Kiến Hồng nhìn sổ sách hài lòng gật gật đầu, chị ta lập tức nói với Lý Tư Vũ: "Em làm không tệ."
Hách Kiến Hồng láo liên tròng mắt, chị ta tỉnh bơ đặt sổ sách sang một bên, nói: "Em đi làm việc đi."
Lý Tư Vũ gật gật đầu, sau đó trở về chỗ ngồi.
Hách Kiến Hồng lén lút nhìn cô một cái, sau đó chị ta cầm sổ sách đi ra ngoài.
Lý Tư Vũ nhìn bóng Hách Kiến Hồng đóng cửa, trên mặt cô hiện ra nụ cười khó hiểu.
Đến giờ tan làm, Hách Kiến Hồng vẫn chưa quay lại.
Lý Tư Vũ nhớ rõ hôm nay phải đi thuê nhà, cho nên cô thu dọn một chút rồi chạy ra ngoài.
Đến cửa lớn, quả nhiên nhìn thấy Vương Dã đứng ở đó.
"Anh Vương." Lý Tư Vũ cười chào hỏi anh ta.
Vương Dã gật gật đầu, nói: "Sáng nay bác gái sẽ chuyển đi, chờ em ký xong hợp đồng thì anh gửi cho bác ấy sau."
"Vội như vậy sao?" Lý Tư Vũ kinh ngạc, cô còn tưởng phải chờ thêm hai ngày nữa.
Vương Dã cười nói: "Sáng nay con trai bác ấy đến đón, bọn họ đã muốn bác gái đi theo từ lâu rồi."
"Nhưng bác gái không yên tâm nhà cửa. Đây không phải cho thuê nhà xong thì được con trai đón đi hưởng phúc sao."
Lý Tư Vũ gật gật đầu, cô nghĩ về sau mình mua nhà ở trong thành, nhất định phải đón mẹ qua đây hưởng phúc.
Vương Dã đưa Lý Tư Vũ đến chỗ thuê, hai người nhìn nhà cửa.
Ngoại trừ nhà trên bị khóa, thì nhà bên cạnh không khóa, bên trong là phòng khách có kèm buồng ngủ.
Phòng khách chỉ có một cái bàn vuông, mấy cái ghế gỗ, mặt đất lát gạch đá xanh rất bằng phẳng.
Bên trong buồng ngủ có một cái giường hai mét, tựa vào cửa sổ đặt, bên trên trải một cái chiếu, nhìn ra được đã cũ, nhưng lau rất sạch.
Trong phòng cũng sạch sẽ, cạnh giường có một cái tủ gỗ, bên trong không có gì cả.
Lý Tư Vũ rất hài lòng, mặc dù là nhà thuê, nhưng có một nơi dừng chân rồi!
"Em gái, tối nay đến chỗ anh ở đi, nhà này cũng không có gì, làm sao ở được."
Vương Dã nhìn căn nhà trống rỗng, nhớ tới lúc Lý Tư Vũ tới chỉ đeo một cái cặp sách nhỏ, không có chăn thì ngủ như thế nào.
Anh ta thực ra muốn lấy cho cô một bộ chăn đệm, nhưng nhà bọn họ ngay cả đệm cũng không có, mỗi người một cái chăn, bọn trẻ một cái chăn, căn bản không có thừa.
Tối hôm qua Lý Tư Vũ ở nhà Vương Dã, cô biết nhà anh ta cũng không khá giả gì, cho nên cô thẳng thắn từ chối.
"Anh Vương, không phải em gái khách sáo với anh, trong nhà em đã gửi đồ đạc đến, cái gì cũng không thiếu, em ở đây thôi."
"Thì ra em đã tính toán kỹ rồi, vậy anh giúp em đi lấy đồ nhé." Vương Dã vừa nghe Lý Tư Vũ đã chuẩn bị rồi thì cũng không gượng ép, anh ta định giúp lấy đồ về.
"Không cần, em đã nhờ người khác giúp em cầm rồi, em còn có một người bạn học, cậu ấy lát nữa sẽ đưa tới." Lý Tư Vũ vội vàng ngăn Vương Dã lại.
Cô đâu có bảo người nhà gửi bưu kiện, nếu đưa người đến bưu điện không nhìn thấy đồ đạc, vậy làm sao mà giải thích, không được.
Vương Dã thấy Lý Tư Vũ kích động như vậy, cho rằng cô sợ làm phiền mình,"Em gái, đừng khách sáo với anh, chúng ta không phải người lạ."
Lý Tư Vũ biết Vương Dã hiểu lầm ý của mình, cô có chút bất lực nói: "Anh Vương, em khách sáo với anh làm gì, anh và anh rể em là bạn tốt của nhau, em làm sao có thể khách sáo với anh được.
Hết Chương 59: Hách Kiến Hồng lén lút.