"Được rồi, Thải Hà, không phải là cô cũng muốn lấy lãi chứ?"

Bà ta nhìn chằm chằm Lưu Thải Hà, ánh mắt có ý sâu xa.

Lưu Thải Hà có ý tưởng này, nhưng cũng không thể nói ra, cô ta cười cười xua tay.

"Ôi dào, sao Kiến Hồng có thể nghĩ như vậy? Cô cũng biết người kia nhà tôi quản lý tiền quá chặt, tôi cũng không có cách lấy ra, chỉ có thể cho cô mượn, chắc chắn không lấy lãi của cô."

Hách Kiến Hồng lúc này mới yên lòng, tuy rằng lãi suất hai tệ là rất nhiều, nhưng một tháng là trả hết, cùng lắm thì không mua kem dưỡng da nữa.

Hai người trao đổi xong, hẹn nhau tám giờ tối cuối tháng lại gặp mặt, sau đó len lén tách ra.

Lý Tư Vũ từ không gian đi ra, chạy một mạch về văn phòng.

Khối lượng thông tin này quá lớn.

Từ nội dung hai người nói chuyện vừa rồi, cô hiểu được giữa hai người bọn họ có bí mật không thể cho ai biết, nhưng cụ thể là cái gì thì cô không rõ.

Mỗi người thu lậu một tháng năm mươi tệ, đúng là to gan?

Lý Tư Vũ càng tò mò, hai người này rốt cuộc là làm cái gì.

Nhưng hiện tại không thể đánh rắn động cỏ, đợi lúc đó cô phải tới đây ngồi nghe một chút, xem hai người rốt cuộc muốn làm cái gì.

Buổi chiều văn phòng không có việc gì, Trương Học Văn bảo Lý Tư Vũ đến xưởng dệt đưa báo cáo cung cấp than tháng sau.

Nhìn số liệu trong tay, Lý Tư Vũ lâm vào trầm tư. Không nói đến số lượng, mỗi ngày thợ mỏ đều tăng ca, theo lý thì sản lượng hàng tháng phải là rất cao.

Mang theo nghi hoặc, Lý Tư Vũ đã ra khỏi xưởng quặng, cô đi tới xưởng dệt.

Đi xe công cộng rất nhanh, phí đi đường cuối tháng sẽ được hoàn trả.

Vì vậy, cô thích đi ra ngoài làm việc, tự do và còn có thể đi dạo xung quanh.

Đi giao báo cáo, Lý Tư Vũ hỏi thăm một chút là tìm được Bùi Tử Hào.

Lúc cô đang kinh ngạc, Bùi Tử Hào từ phòng chủ nhiệm kho hàng đi ra.

"Ồ? Sao cô lại ở đây?"

Bùi Tử Hào nhớ rõ cô gái nhỏ trước mắt, lúc này mới cách lần trước gặp mặt bao nhiêu ngày? Không ngờ cô ấy lại đến nhanh như vậy.

Lý Tư Vũ ngượng ngùng gãi gãi đầu.

"Tôi đến đây có chút việc cần làm, lần trước nghe anh nói anh đang làm việc ở đây, nên tôi sẽ đến thăm anh luôn."

Bùi Tử Hào mỉm cười gật gật đầu,"Vào ngồi một lát đi."

Anh ta né người ra, để Lý Tư Vũ vào phòng.

Lý Tư Vũ chần chờ một chút, rồi đi vào.

Cô vốn định hỏi thăm xem có thật là anh ta đang làm việc ở đây không, hay chỉ là gạt mình mà thôi.

Không ngờ tới người này chẳng những thật sự làm việc ở đây, còn là quản lý kho hàng.

Hết Chương 101: Tìm Bùi Tử Hạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play