Hết cách, Trì Diễn đành phải sửa lại chiến thuật một lần nữa, lần này anh không chỉ gọi Giang Chu tới, mà còn gọi cả Chỉ Sơn từ đường trên xuống đường giữa, ba người hợp sức hạ gục được Clouds một lần, cuối cùng đường giữa mới lấy lại được chút ưu thế, đẩy sập được trụ đầu đường giữa của GCT.
Thế nhưng chút ưu thế này chỉ như muối bỏ biển trong tình thế tệ hại của ST.
Thêm vào đó, tâm lý của Chanh Tử đã hoàn toàn đóng băng, cho dù khu vực đường dưới đã được giải tỏa sau lần núi lửa phun trào tiếp theo, cậu cũng không có cách nào chuyển đổi lại về trạng thái ban đầu.
Cuối game, GCT dựa vào khả năng của Kỵ Sĩ Thánh Chiến đã mở được mấy đợt combat tổng đẹp mắt, trong khi Adc Chanh Tử của ST không còn khả năng tiếp tục giữ vững vai trò của mình. Tuy rằng Trì Diễn đã duy trì được lợi thế ở mid được một khoảng thời gian, nhưng đến cuối cùng vẫn không thể nào xoay chuyển được cục diện thất bại.
Trước trận thua đầu tiên, tâm trạng của tất cả thành viên ST đều xấu đi. Trận đấu này, họ đã bị GCT tính kế từ đầu đến cuối, từ trận solo chọn map đến ban pick, họ đã thua hoàn toàn.
Kha Viễn biết rằng thời điểm này anh cần phải chấn chỉnh lại tâm lý giúp mọi người, sau khi vào hậu trường, anh lập tức lôi mấy người đi mở cuộc họp, đặc biệt là Chanh Tử, Kha Viễn liên tục khích lệ cậu, hi vọng cậu có thể tỉnh táo lại.
Trì Diễn thấy Chanh Tử vẫn luôn cau mày, bèn chủ động nhận trách nhiệm cho trận thua cuộc, "Chanh Tử, cậu đừng áp lực quá, trận đầu không thắng là vì anh không thắng ván solo, cậu yên tâm, trận solo tới anh sẽ lại thắng."
Chanh Tử cúi đầu, giọng nói nghẹn ngào, "Đội trưởng, không cần an ủi em đâu, em biết trận này em đánh không tốt mà."
Giang Chu sờ sờ mũi mình, "Tôi nghĩ vấn đề không phải ở đội trưởng và Chanh Tử, chủ yếu là tại tôi không giữ chân Cá Hề được."
Là một Jungler, Giang Chu hiểu rất rõ mưu toan của Cá Hề, anh ta làm như vậy là để hạ gục tâm lý của Chanh Tử, nếu là người khác đi đường dưới thì cũng sẽ không thể chịu nổi.
"Nhưng mà..."
Chanh Tử còn muốn nói gì đó nữa, Trì Diễn vỗ vỗ lên vai cậu, "Đừng nghĩ về trận vừa rồi nữa, hiện tại chúng ta cần phải tập trung và chơi tốt trong trận tiếp theo."
"Ừm." Chanh Tử ngoài mặt thì đồng tình, thế nhưng Whale đứng ở bên cạnh có thể nhìn được ra rằng cậu vẫn còn rất để bụng.
Whale vốn định kéo Chanh Tử ra nói chuyện riêng, nhưng thời gian nghỉ giữa hai ván đấu quá ngắn, họ cần phải lên sân khấu chuẩn bị cho ván đấu thứ hai.
Ván solo chọn map thứ hai, ở phía đối diện Trì Diễn là Cá Hề. Tuy rằng có chút khó khăn, nhưng Trì Diễn vẫn giành được chiến thắng về cho đội mình.
Nắm được quyền lựa chọn bản đồ, Kha Viễn thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất thì về mặt chiến thuật, bọn họ sẽ không còn chịu nhiều hạn chế như lúc nãy nữa.
Trận này ST lựa chọn map Chốn Đào Nguyên, họ vẫn sử dụng chiến thuật Mid Jung chủ đạo như trước, sẵn sàng phát huy hết lợi thế Jungler sát thủ của Giang Chu, muốn giành chiến thắng trong khoảng thời gian ngắn nhất có thể.
Có điều GCT không phải là không có sự chuẩn bị cho kịch bản này.
Đầu trận đấu, Giang Chu quả thật đã giành được quyền chủ động, cùng Trì Diễn dẫn dắt tiết tấu của cả đội.
Tuy nhiên chẳng bao lâu sau, tình huống đã bắt đầu thay đổi.
Bởi vì GCT lại một lần nữa bắt đầu nhắm vào đường dưới của ST.
Đầu tiên, Cá Hề bỏ farm rừng, thừa dịp Giang Chu và Trì Diễn đi gank đường trên, anh ta đi xuống bắt đường dưới một lần.
Sau đó Mid laner Clouds của GCT cũng bỏ farm lính để xuống đường dưới một lần nữa.
Chanh Tử vẫn còn bị trận thua trước đó ảnh hưởng chưa kịp điều chỉnh lại tâm lý, lại còn bị đối thủ gank đến hai lần, tâm trạng lập tức bùng nổ, bắt đầu xuất hiện sai lầm.
Giang Chu và Trì Diễn thấy vậy thì lập tức từ bỏ kế hoạch ban đầu, bắt đầu tập trung xuống đường dưới.
Lúc này, Giang Chu đang ngồi rình ở đường dưới cùng Trì Diễn, thấy Adc di chuyển sai một bước, Giang Chu không do dự điều khiển Bạch Cốt ném ra Xương gai.Adc đối phương phản ứng rất nhanh, lập tức bấm tốc biến né một đòn này.
Giang Chu cũng không định cho đối phương cứ vậy mà chạy, ngay lập tức cùng Trì Diễn đuổi theo.
Thật không ngờ, hai người ở đường trên của GCT lại bỏ một đống tiền mua skill teleport xuống đường dưới, cả Cá Hề cũng chui ra từ khu vực rừng.
Cục diện vốn đang 4v2 bất chợt biến thành 4v5, tình thế đảo ngược.
Bên phía Giang Chu bị đánh đến không kịp trở tay, đợt combat tổng bùng lên đột ngột ngày giúp GCT đổi 1 mạng lấy 4 mạng, ST thua cuộc.
Một pha combat tổng, xoay chuyển cục diện cả trận đấu.
Đường dưới càng lúc càng để lộ nhiều nhược điểm. Ở thời điểm cây đào kết quả, bên ST đã không còn khả năng cạnh tranh đoạt đào với ST trong thôn Đào Nguyên nữa.
Ván đấu thứ hai, ST lại thua.
Thua 0:2 trước GCT, fan của ST vô cùng thất vọng.
Tuy nhiên khi mọi người bước ra từ địa điểm thi đấu, các fan xung quanh vẫn hô to những câu cổ vũ ST.
"Đừng nhụt chí, trận tiếp theo cố lên nào!"
"ST, các cậu giỏi nhất!"
"Mọi người cố lên nào!"
"Tụi tôi sẽ luôn ủng hộ các cậu mà!"
Trong số đó, có một fan đã la lên với Chanh Tử: "Chanh Tử! Phấn chấn lên nào!"
Chanh Tử đang cúi đầu bước đi chợt khựng lại, nhìn về phía người đó, xong nhìn qua các fan đang giơ đèn LED và gào lên cổ vũ, cậu gật đầu nhẹ một cái.
Đối lập với các fan ở hiện trường, những lời đánh giá trận đấu trên mạng lại không được khách khí như vậy.
Đặc biệt là đám antifan trước đó bị kỹ năng của Giang Chu bịt miệng, lúc này lại thò mặt ra.
[Không phải lúc trước bọn fan suốt ngày gáy Mid Jung ST liên động đỉnh lắm hả? Thế sao giờ lại không liên động nữa? À! Hóa ra là bị đánh đến không động đậy nổi!]
[Fan của ST đây ạ, tôi thấy thua trận thì cũng là chuyện bình thường thôi, nhưng mà thua thế này đúng quá thảm rồi, không nhìn nổi luôn á!]
[Ha, hóa ra ST chỉ đến thế này thôi à? Cũng chẳng có gì ghê gớm, GCT động nhẹ cái tay là đè chết được.]
[Mới có một cái bản đồ mà đã đủ để kéo chân Hound, thế này mà dám đòi tranh vị trí Jungler số một của Cá Hề hả?]
[Tôi nhìn được ra phương pháp đánh thắng ST rồi, cứ nhắm liên tục vào đường dưới của họ là được, Adc Chanh Tử bị đánh mấy cái là sụp đổ luôn, đúng là rác rưởi.]
[Hóa ra cách khắc chế ST lại đơn giản thế này, các đội khác học tập nhanh đi, cứ dí đường dưới là được.]
[Rain làm cái quái gì suốt cả hai trận này vậy, đừng có lẽo đẽo theo Jungler nữa, không thấy đường dưới biến thành cái đống gì à.]
[Nói thật thì nếu cặp đôi chủ đạo của ST không phát huy được sức mạnh thì mấy đường khác cũng hết chơi. Chỉ Sơn thì không cần nói, tuy đánh rất vững nhưng mà chỉ biết thủ không thể công, hai trận vừa rồi chẳng có gì nổi bật. Chanh Tử với Whale đúng là có năng lực thật, nhưng mà mới bị Jungler bắt hai lần đã toang, không còn sức đánh combat tổng luôn.]
[ST đổi Adc thì may ra còn cứu được, ví dụ đổi qua Adc kiểu dạng Ngân Sí chẳng hạn, ít nhất thì lúc bị gank cũng không bị khủng hoảng tâm lý.]
[Nói trắng ra thì Jungler vẫn quá gà, hồi trước còn Thất Dạ thì đường dưới cũng bị nhắm vào rồi đấy thôi, nhưng mà Thất Dạ còn có khả năng kéo lại được, chứ cái kiểu đánh Jung sát thủ của Hound gặp phải tình huống này là coi như vô dụng.]
...
Trên xe buýt trở về căn cứ, không khí tĩnh lặng đến đáng sợ. Chanh Tử lướt điện thoại đọc những bình luận ác ý nhắm vào mình, tâm trạng càng lúc càng tệ.
Whale đè bàn tay đang cầm điện thoại của Chanh Tử, "Chanh Tử, đừng đọc."
Chanh Tử thô bạo rút tay mình ra, tiếp tục lướt Weibo đọc bình luận.
"Chanh Tử!"
Whale lên giọng, khiến những người khác đều quay đầu nhìn, thế nhưng hắn không quan tâm đến ánh mắt của mọi người, hắn nhìn Chanh Tử chằm chằm, nghiêm túc nói với cậu: "Hiện giờ em không cần xem những thứ này."
Chanh Tử lại rất bướng bỉnh, "Nhưng em lại nghĩ em nên xem đấy, xem bọn họ nói cái gì, xem em kém cỏi đến mức nào."
Whale giữ chặt tay cậu, "Chanh Tử, em không kém cỏi chút nào."
Chanh Tử cũng lên giọng theo, "Sao lại không kém, tại em mà hôm nay mình mới thua!"
"Không phải tại cậu đâu." Giang Chu không nhịn được mà chen vào: "Hôm nay tôi phạm rất nhiều lỗi, ván đầu tiên là tại tôi mà các cậu mới bị nhốt ở đường dưới."
Chỉ Sơn cũng rất thất vọng, "Xin lỗi, hôm nay tôi cũng đánh không được ổn lắm."
Kha Viễn cũng nói với Chanh Tử: "Chanh Tử, đừng bận tâm nhiều quá, thật ra chiến thuật của anh hôm nay cũng có vấn đề mà."
Thấy Chanh Tử không nói gì, Giang Chu tiếp tục cổ vũ cậu ta, "Dù rằng mình thua trận này, nhưng mà trận sau thắng lại là được mà."
Chanh Tử nhìn Giang Chu, đôi mắt đỏ au, một lúc lâu sau mới mở miệng: "Thua chính là thua, kết quả trận này chính là thua, đều tại tôi đánh quá kém."
"Chanh Tử, cậu nghe lời Whale đi, đừng xem bình luận trên mạng nữa. Hiện tại việc cậu cần làm không phải là xem mấy thứ đó, trước hết phải điều chỉnh trạng thái của mình đã." Trì Diễn quay qua nói với mọi người: "Tôi biết thua trận xong mọi người đều không vui, nhưng mà tôi vẫn hi vọng mọi người quay về nghỉ ngơi thật tốt trước đã, ngày mai chúng ta lại thảo luận về vấn đề hôm nay."
Nói xong anh nhìn về phía Whale, Whale hiểu rõ trong lòng, hắn tiến lại gần thì thầm vài câu bên tai Chanh Tử.
Chanh Tử sững sờ một lát, nhìn mọi người xong lại nhìn Whale, khẽ gật đầu.
An Thành thấy mọi người đã nói chuyện gần xong nên đứng dậy, "Thật ra anh thấy hôm nay chúng ta thua cũng không phải là chuyện gì xấu, ít nhất thì nhờ trận đấu này mà chúng ta mới thấy được vấn đề của chính mình. Mùa giải vừa mới bắt đầu thôi, chúng ta còn rất nhiều thời gian để điều chỉnh và sửa chữa, Trì Diễn đã nói rồi đấy, mọi người trở về chấn chỉnh lại tinh thần thật tốt, ngày mai chúng ta mở họp xem lại trận."
Những lời này giúp tâm trạng nặng nề của mọi người được giải tỏa rất nhiều. Mấy trận đầu tiên bọn họ giành thắng lợi quá dễ dàng, khiến họ cảm thấy quá suôn sẻ, giờ thua một trận để lộ ra khuyết điểm cũng không phải chuyện gì xấu.
(Truyện được đăng tải trên wittpid @caphecot_giua)
Trở về phòng ngủ, Giang Chu chưa thèm cởi áo khoác đã ngã lăn ra giường, ngây ngốc nhìn trần nhà.
Trì Diễn thấy cậu như vậy, biết tâm trạng của cậu cũng không tốt lắm, đang định nói câu gì đó để an ủi thì Giang Chu đã mở lời trước, "Chanh Tử nhìn như sắp khóc ý..."
Có lẽ cảm thấy câu này có hơi đột ngột, Giang Chu bổ sung thêm: "Ý tôi là nhìn Chanh Tử khổ sở như vậy, có cảm giác như chuyện thua một trận trong mùa giải thường có vẻ còn quan trọng hơn tôi nghĩ."
Lúc ở trên xe buýt, đôi mắt đỏ hoe của Chanh Tử khiến Giang Chu hơi chấn động. Rõ ràng Chanh Tử là một người vô tư như vậy, lại chỉ vì một trận thua mà tổn thương đến mức đó.
Trái lại, mặc dù cậu có khó chịu khi thua, nhưng lại không đến mức đau buồn như vậy.
"Tôi... có phải là thi đấu hơi hời hợt không?" Mỗi khi có ai đó nhắc đến esports, nhắc đến tuyển thủ chuyên nghiệp, Giang Chu đều nghe được hai từ "nhiệt huyết" và "mơ ước".
Thế nhưng cho đến bây giờ cậu vẫn chưa thể xác định được nhiệt huyết của cậu dành cho esports đã đạt đến đỉnh cao của mơ ước hay chưa.
Có phải là cậu... vẫn chưa đủ tư cách để được gọi là một tuyển thủ chuyên nghiệp?
Trì Diễn nhìn thấy được sự bối rối và bất lực trong mắt Giang Chu, dường như anh nhận ra được điều gì đó, bèn ngừng động tác cởi áo khoác, ánh mắt cũng nghiêm túc hẳn.
Anh không trả lời câu hỏi của Giang Chu ngay lập tức, mà hỏi ngược lại cậu: "Giang Chu, vì sao cậu lại đánh giải chuyên nghiệp?"
-
Hết chương 28.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT