Cô đã nói hết nỗi lo âu và sợ sệt của mình với anh Yến. Hai người tâm sự xong, mọi sự do dự đều tan biến, chỉ còn lại mong đợi cho đám cưới.
Trương Thiên cũng yên tâm:
“Không sao là tốt rồi.”
“Thứ tư tuần sau là đám cưới, tôi đã xin nghỉ xong, người chủ trì đám cưới và đầu bếp đều tìm được rồi chứ?” Trương Thiên hỏi.
“Đã tìm được hết rồi, khi đó cậu chỉ cần đến thôi!”
Đến ngày cưới, Trương Thiên dẫn chồng và mấy người anh em, cùng nhiếp ảnh gia đám cưới là Giang Tinh đến nhà Bạch Thiển Thiển trước.
Khi đến nhà họ Bạch, Bạch Thiển Thiển vừa chuẩn bị xong, mắt rưng rưng kéo tay ba mẹ nói chuyện. Chuyên viên trang điểm bên cạnh cầm giấy chuẩn bị sẵn, nhanh tay lẹ mắt lau nước mắt của Bạch Thiển Thiển để không làm hỏng lớp trang điểm hoàn hảo đã mất gần một giờ mới hoàn thành.
Mẹ Bạch tinh mắt, vừa thấp thoáng thấy Trương Thiên bước vào đã lập tức đứng lên cười chào đón.
“Tiểu Thiên đến rồi, mau vào ngồi, đợi lát nữa chú rể đến, chúng ta lại cùng đi.”
“Được thôi, không biết hôm nay sẽ có bao nhiêu người đến nhỉ?” Trương Thiên vui vẻ ngồi xuống, Triệu Tùng và Trương Hồng Binh đang ở sân nói chuyện với những người khác.
Mẹ Bạch mỉm cười:
“Nghe con rể nói, chắc có khoảng bốn mươi bàn.”
Bốn mươi bàn? Trương Thiên ngạc nhiên tròn mắt:
“Vậy phải có khoảng ba trăm người, họ hàng nhà họ Yến nhiều vậy sao?”
Mẹ Bạch khoát tay:
“Làm sao mà toàn họ hàng được, còn có không ít đồng nghiệp và công nhân trong nhà máy. Ông Yến là chuyên gia cơ khí, người muốn làm thân với ông ấy nhiều lắm.”
“Ban đầu dự tính chỉ khoảng mười bàn, không biết ai nghe nói về đám cưới, nôn nóng muốn đến, nhà họ Yến cũng không muốn trong ngày vui mà hại mọi người khó chịu nên đã đồng ý, kết quả không ngờ lại nhiều người như vậy.
Lúc này Bạch Thiển Thiển cũng không khóc nữa, mỉm cười nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-574.html.]
“Anh Yến hối hận lắm nhưng đã mở lời, người khác muốn đến dự đám cưới, họ cũng khó từ chối, chỉ còn cách thêm bàn, chắc chắn hôm nay sẽ rất náo nhiệt!”
Mẹ Bạch cười lườm con gái, nắm c.h.ặ.t t.a.y con không nỡ buông.
“Đám cưới nào mà không náo nhiệt, chỉ sợ quá náo nhiệt nhiều người ép rượu, nếu con rể bị chuốc say thì sao đây?”
Nói đến đây là bà ấy lại lo lắng.
Trương Thiên mỉm cười, nghiêm túc chỉ ra mấy người bên ngoài:
“Cháu dẫn theo vài người đếm giúp, ít nhiều gì cũng chặn được ít rượu.”
Mọi người trong phòng nhìn ra bên ngoài, thấy mấy người hoàn toàn không hay biết gì, lập tức cười rộ lên.
Đám cưới diễn ra rất suôn sẻ, trong tiếng chúc phúc, Bạch Thiển Thiển và Yến Vũ Hoa trở thành đôi vợ chồng, cùng chung hoạn nạn.
Sau khi bái đường, tiếp theo là cô châu chú rể đi mời rượu, mỗi bàn đều phải đi một lượt, chủ yếu để nhận mặt.
Trương Thiên đứng bên cạnh giúp bưng đĩa, phân phát những gói quà đã chuẩn bị sẵn, bên trong có đậu phộng, hạt dưa, kẹo, ngoài ra mỗi người mỗi bàn còn được phát một điếu thuốc.
Đây đã là rất có thể diện rồi, không mấy ai có mặt không hài lòng.
Bốn mươi bàn, sau khi mời rượu từng bàn, ngay cả Trương Thiên cũng cảm thấy kiệt sức.
“Cuối cùng cũng được ăn rồi.” Trương Thiên như được hồi sinh, cầm đũa ăn một miếng thịt bò trộn rau tạm thời lấp đầy bụng, sau đó mới múc một bát cơm bắt đầu ăn các món khác.
Bạch Thiển Thiển cũng đói lả nhưng là cô dâu, môi còn son, ăn chỉ có thể nhấm nháp từng miếng nhỏ.
DTV
Còn chú rể Yến Vũ Hoa, lúc này đã bị những người đàn ông vây quanh, dù có Triệu Tùng, Trương Quốc Khánh và những người khác giúp chặn rượu nhưng người mời rượu quá nhiều, Yến Vũ Hoa vẫn bị ép uống không ít.
Trương Thiên vừa ăn vừa quan sát tình hình bên đó, cười nói với Bạch Thiển Thiển:
“May mà chúng ta đã chuẩn bị rượu pha loãng, nếu không chắc là hôm nay chồng cậu tiêu rồi.”
Bạch Thiển Thiển nuốt miếng dạ dày heo đã nhai nát vào bụng, quay đầu nhìn về bàn bên cạnh, thấy chú rể của mình mặt đỏ bừng, tay trái nắm chặt bình rượu, tay phải giơ cốc rượu lên chạm cốc với đồng nghiệp đang cố gắng vượt qua vòng vây.
Cô ta phì cười, mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm:
“Cậu nhìn anh ấy kìa, sợ bị phát hiện rượu mình uống là rượu pha loãng. Những người khác muốn rót rượu từ bình của anh ấy đều không giành được.”
Trương Thiên nhìn kỹ, quả thật là vậy!
Cô hả hê nói:
“Chúc anh ta may mắn, hôm nay còn tỉnh táo mà động phòng.”
Đêm động phòng hoa chúc chẳng khác gì lúc được đề tên bảng vàng danh sách.
Nếu bỏ lỡ động phòng, dù Yến Vũ Hoa có chôn rồi, đến phủ Diêm Vương cũng phải than phiền vài câu với Diêm Vương.
Khuôn mặt trắng nõn của Bạch Thiển Thiển đỏ ửng, ăn cơm cũng uể oải, ánh mắt không ngừng liếc nhìn chồng mình ở bên kia.
Khi Trương Thiên ăn xong, bên Yến Vũ Hoa cũng sắp xong.
Trương Thiên đi đến đỡ Triệu Tùng đã mê man, thấy Yến Vũ Hoa còn tỉnh táo thì cô mới yên tâm.
“Hai người vui vẻ nhé, tôi và mọi người về trước, ngày mai còn phải lên lớp.” Trương Thiên nói với Yến Vũ Hoa xong, dẫn mọi người rời đi.
Trong bốn người chặn rượu là Triệu Tùng, Trương Hồng Binh, Trương Quốc Khánh và Triệu Khoan, chỉ còn Triệu Khoan là tỉnh táo. Trương Thiên đỡ Triệu Tùng, Triệu Khoan đỡ Trương Quốc Khánh, Trương Hồng Binh thì do bạn gái mới là Giang Tinh đỡ.
“Tôi mượn xe bạn đến, chật một chút nhưng ngồi cũng vừa.” Giang Tinh mồ hôi nhễ nhại, sau lưng còn mang theo máy móc chụp ảnh.
“Đưa mọi người về trước, tôi lại về ký túc xá.”
Trương Thiên nghĩ an toàn hơn tự mình đạp xe nhiều.
“Vậy phiền em rồi.” Cô cười nói cảm ơn.
Khuôn mặt Giang Tinh đỏ ửng, ngại ngùng nói:
“Không cần cảm ơn, là việc em nên làm.”
Trương Thiên cười không nói, đẩy mấy người say vào ghế, sau đó Giang Tinh lái xe đến tứ hợp viện nơi mình sống.
Sau khi đặt mấy người say lên ghế sofa, Trương Thiên vận động vai một chút rồi nhìn Giang Tinh.
“Hôm nay thật sự cảm ơn em, phim cưới còn phải phiền em chỉnh sửa rồi gửi qua.”
Giang Tinh lắc đầu:
“Không phiền, chị trả tiền rồi mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-575.html.]
Trương Thiên ngẩn người, cười phá lên:
“Em nói đúng.”
“Vậy em đi trước, tạm biệt đồng chí Trương Thiên, đồng chí Triệu Khoan,”
Tiễn Giang Tinh xong cô còn phải nấu canh giải rượu, nếu không ngày mai sẽ không thể học hành nghiêm túc được.
Canh giải rượu có nhiều loại, Trương Thiên chọn loại đơn giản là canh đậu xanh.
Ngâm trong nước lạnh nửa tiếng, sau đó vớt ra rửa sạch rồi thêm nước nấu chín.
Khi canh đậu xanh đã chín cũng không vội mở nắp, tiếp tục hầm thêm nửa tiếng rồi mới mở nắp.
Canh đậu xanh lúc này, đậu xanh mềm như cát, nhai là tan ngay, thêm đường phèn hoặc mật ong vào là đã có một bát canh giải nhiệt, bảo vệ gan còn tỉnh rượu.
Để tránh ba người say bị ngạt thở bởi chất nôn của mình, cả bọn đều nằm nghiêng, cũng tiện đổ canh đậu xanh vào miệng.
DTV
Ba người, mỗi người một bát lớn, sau khoảng một tiếng cũng lần lượt tỉnh lại.
“Ự… Ọe…”
Nhà vệ sinh lập tức chật kín người, Trương Quốc Khánh to lớn không chen vào được, vội vàng tìm cái bô nôn liên tục.
Trương Thiên đã quen, bình tĩnh đưa khăn ướt:
“Mọi người dọn dẹp sạch sẽ rồi uống một bát canh đậu xanh, nếu không là ngày mai đau đầu không thể nghe giảng được đâu.”
Vì vậy cô mới không thích uống rượu, có thể không uống là không uống.
Cả người Trương Hồng Binh mềm nhũn, tựa vào góc tường, mặt mày yếu ớt.
“Chị, em muốn uống nước mật ong.”
Trương Thiên vốn không muốn để ý, kệ cậu chịu khổ nhưng nhìn ánh mắt mong chờ của em trai, cuối cùng cô cũng không nỡ.
“Được rồi, đợi chút.”
Mật ong lúc này gần như đều là mật ong nguyên chất, không có chất phụ gia, cũng không phải được tạo ra từ đường trắng.
Trương Thiên mua hết mật ong của nhà nuôi ong, cất vào siêu thị, muốn ăn thì lấy một chai ra là được.
Mật ong nguyên chất có hiệu quả giải rượu rất tốt, uống một bát, người sẽ tỉnh táo lại rất nhanh, đầu cũng không còn đau nữa.
“Giang Tinh đâu?” Trương Hồng Binh nhìn quanh sân, không thấy người mình muốn gặp nên đầy nghi hoặc.
Trương Thiên bực bội nói: