Chờ cô học xong, ăn cơm tối, trở lại ký túc xá, thấy Khâu Tuệ Lệ chống cằm ngồi ở bàn lớn trong ký túc xá ngẩn người, trước mặt còn có một quyển sách, vừa nhìn là biết không động đến.
“Cậu sao thế.”
Trương Thiên cất đồ vào ngăn kéo:
“Rất ít khi thấy cậu như vậy?”
Khâu Tuệ Lệ là người phương Nam, tính cách hoạt bạt, vẻ ngoài ngọt ngào đáng yêu, thích ăn uống, từ khi mới quen biết cho đến nay, Trương Thiên nhìn thấy dáng vẻ này của đối phương.
Cô ngồi xuống, thân thiết hỏi:
“Tôi có thể giúp được gì không.”
“Cậu không giúp được, là bạn trai tôi.”
Khâu Tuệ Lệ thở dài, thay đổi tay chống cằm.
Trương Thiên tò mò:
“Lại có chuyện gì?”
Vẻ mặt Khâu Tuệ Lệ uể oải, buông tay để trên đùi, bực bội nói:
“Anh ấy không được chọn, nhưng vẫn muốn ra nước ngoài.”
Trương Thiên nhướn mày:
“Tại sao cậu ta lại cố chấp với chuyện du học như vậy?”
Chẳng lẽ mặt trăng ở nước ngoài tròn hơn?
Về việc này, thật ra Trương Thiên đã hiểu nhầm.
“Anh ấy thuộc khoa công trình thủy, anh ấy luôn muốn xây dựng một trạm phát điện sử dụng sức nước, nhưng với trình độ kỹ thuật hiện tại ở trong nước, anh ấy không thể đạt được mục tiêu của mình, cho nên anh ấy muốn đi nước ngoài thử xem, nói không chừng có kỹ thuật tốt hơn.”
Khi nói về bạn trai, hai mắt của Khâu Tuệ Lệ tỏa sáng lấp lánh.
Thì ra là vậy! Trương Thiên hiểu rồi.
“Vậy cậu lo lắng điều gì.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-529.html.]
Cô vẫn không hiểu.
Khâu Tuệ Lệ sâu kín nhìn Trương Thiên, nói:
“Nếu như anh ấy chuẩn bị ra nước ngoài, chắc chắn ít nhất trong vòng hai năm không thể trở về, tôi còn muốn kết hôn với anh ấy vào năm sau.”
Nếu bạn trai ra nước ngoài vài năm, lỡ như càng học càng lâu, liệu cô ấy còn có thể kết hôn không? Đây mới là điều cô ấy lo lắng.
Trương Thiên:
“… Về điều này, tôi không thể giúp gì được.”
Chẳng qua, không phải bạn trai của Khâu Tuệ Lệ không được chọn sao? Trương Thiên vuốt cằm suy nghĩ, nghe nói những người được chọn về cơ bản đều là nghiên cứu sinh, đối phương chỉ là một sinh viên đại học, trừ phi cực kỳ ưu tú, mới có thể được nhà nước chọn đi du học.
Về phần tự trả tiền, chỉ học phí thôi đã là một vấn đề lớn, đại học ở nước ngoài hiện tại, học phí mỗi năm ít nhất là bốn ngàn đô la Mỹ, ngoài ra còn phải chi tiêu sinh hoạt, phí giao thông, phí liên lạc vân vân, với mức tiêu dùng hiện tại trong nước, tự trả tiền rất khó trụ được.
Theo những gì Trương Thiên biết, bạn trai của Khâu Tuệ Lệ - Phục Lê - chỉ là một gia đình công nhân bình thường, tiền tiết kiệm của cả nhà cộng lại cũng chỉ được hơn một ngàn đồng, không đủ để trả học phí.
Tuy nhiên, đây không phải là vấn đề Trương Thiên cần suy nghĩ.
Hai người đối diện nhau không nói gì, cho đến khi Giản Băng cầm sách giáo khoa đi vào.
“Tuệ Lệ, bạn trai của cậu đang chờ cậu ở dưới.”
“Tôi biết rồi.”
Khâu Tuệ Lệ khôi phục tinh thần, khóe môi nở nụ cười ngọt ngào và lo lắng, rồi chạy xuống lầu.
Trương Thiên dựa vào cửa sổ, nhìn hai người dưới lầu nắm tay nhau chậm rãi đi về phía sân thể dục, chỉ có thể yên lặng chúc phúc từ tận đáy lòng.
Hoàn thành công việc trong trường, đến ngày nghỉ thứ sáu, cô cải trang một chút, đội tóc giả, dùng phấn nền thay đổi màu da, sau khi biến bản thân hoàn toàn không giống mình, mang theo một số mẫu hàng đã được sắp xếp, dựa theo địa chỉ của Tiểu Uông mà Tiền Thắng Nam đã cho, cô gõ cửa lớn.
“Cô tìm ai.”
Người ra mở cửa là một người đàn ông gầy nhưng rắn chắc, khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt trung bình, đi trong đám đông, chỉ trong chớp mắt đã không thể nhận ra được.
Trương Thiên ho nhẹ hai tiếng, nói nhẹ nhàng:
“Tiểu Tiền giới thiệu tôi đến, tìm đồng chí Tiểu Uông.”
DTV
Vừa dứt lời, sắc mặt của người đàn ông trước mắt thay đổi một chút, anh ta không dấu vết quét mắt nhìn xung quanh một vòng, sau đó tránh người nhường chỗ.
“Tôi chính là Tiểu Uông, cô vào trong trước đi.”