Trương Thiên không nhụt chí như giảng viên hướng dẫn nghĩ, dù sao vài năm nữa đất nước sẽ phát triển nhanh chóng, sắp nghênh đón trào lưu du học, đợi sau khi cải cách mở cửa, nếu cô còn có suy nghĩ đi du học, có thể tự trả tiền du học.
“Em biết rồi, cảm ơn cô, buổi học lớp tối nay diễn ra vào lúc sáu giờ, cô có đến được không.”
Trương Thiên dò hỏi.
Là thủ khoa tỉnh, từ khi khai giảng, cô đã nhận được sự chú ý của giảng viên và bạn học, khiến cô muốn làm cá mặn cũng không được, chỉ có thể điên cuồng chạy theo vòng quanh mới miễn cưỡng giữ được vị trí thứ nhất của mình.
Giáo viên bây giờ đều có một thói quen, đó là cho người đứng đầu làm lớp trưởng, Trương Thiên không phụ sự mong đợi của mọi người, được giảng viên hướng dẫn và bạn học đề cử làm lớp trưởng.
Giảng viên hướng dẫn nhìn đồng hồ, gật đầu:
“Không thành vấn đề, còn nữa, em nhớ kêu mấy bạn học nam đi lấy sách giáo khoa năm nay, họp lớp thì nhân tiện phát cho mọi người.”
Trương Thiên ghi vào sổ ghi chép của mình, sau đó trở lại lý túc xá, sắp xếp nhiệm vụ của một học kỳ mới.
Chuyện du học chưa kết thúc, Trương Thiên không từ bỏ, cô ghi tạc vào lộ trình tương lai của mình.
Ngoài việc học, Trương Thiên còn chuẩn bị bán hết mọi thứ trong siêu thị, đổi thành tiền mặt, đến khi cải cách mở cửa, chăm chỉ làm việc kiếm tiền, sau đó nằm thẳng!
Đây mới là lý tưởng ban đầu của cô!
Cô kiếm tiền chỉ để có thể nằm thẳng thoải mái!
Thế nhưng trong không gian siêu thị cũng có rất nhiều thứ không thể lấy ra bán ngay, còn phải đóng gói mới được.
Còn nữa con đường tiêu thụ cũng là một vấn đề.
Cô suy nghĩ vài ngày, cuối cùng quyết định, vẫn là tìm chợ đen!
Nhưng mà ở huyện Thuần không giống bình thường, chỉ có người quen dẫn vào thì mới được vào chợ đen ở đây.
Trương Thiên tìm được một người từng vào chợ đen, cô sẵn sàng trả cho anh ta năm đồng, muốn vào được chợ đen thông qua anh ta.
Kết quả người nọ lại cầm tiền chạy mất!
Trương Thiên tức giận nổi trận lôi đình, hận không thể tìm người đánh một trận.
Đáng tiếc người nọ thật sự thông minh, Trương Thiên tìm ba con phố cũng không tìm được, chỉ có thể từ bỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-528.html.]
Rơi vào đường cùng, cô tìm Tiền Thắng Nam, hỏi cô ấy tình huống của chợ đen.
“Cô muốn đến chợ đen mua đồ? Thứ đó rất khó mua sao.”
Tiền Thắng Nam ngạc nhiên, kéo tay Trương Thiên ngồi xuống, đáy mắt lộ ra sự quan tâm:
“Nếu không cô thử nói với tôi xem, nói không chừng tôi có thể mua được cho cô.”
Trong lòng Trương Thiên ấm áp, cô lắc đầu:
“Không phải, tôi hỏi giúp một người bạn, cô ấy tích trữ một lượng hàng thường dùng lớn, muốn tìm cách tiêu thụ, lại lo lắng bị lừa, cho nên nhờ tôi hỏi giúp.”
Chợ đen vẫn luôn bị cấm, vậy nên không thể để Tiền Thắng Nam biết chuyện cô muốn bán hàng, ngộ nhỡ gặp chuyện không may, sẽ không liên luỵ đến cô ấy.
Lúc này Tiền Thắng Nam mới thở phào:
“Tôi quen một người, anh ta tên là Tiểu Uông, có quan hệ với bên chợ đen, tôi sẽ cho cô cách liên lạc với anh ta.”
Cô ấy ôm bụng, cử động khó khăn, nghiêng người mở ngăn kéo, lấy một quyển sổ ra.
Trương Thiên nhìn dáng vẻ này của cô ấy, cô rất lo lắng:
“Cô đã ở cữ được nửa tháng, bụng vẫn chưa phục hồi sao?”
Hơn nữa bởi vì là sinh thường, miệng vết thương bị xé rách, vẫn chưa hồi phục, bây giờ Tiền Thắng Nam ngồi xuống vẫn cần đệm bông.
Tiền Thắng Nam cười khổ:
“Lúc tôi sinh cũng đã lớn tuổi, tốc độ hồi phục không nhanh như người trẻ tuổi.”
Trương Thiên không nói gì, mới hai mươi chín tuổi, sao lại thành lớn tuổi rồi?
Tiền Thắng Nam mở sổ ra, lật vài tơ, dừng lại, chỉ vào một hàng địa chỉ, nói với Trương Thiên:
“Cái này, cô nói với người bạn kia, là quen biết anh ta qua Tiểu Tiền là được.”
DTV
Có người quen giới thiệu, như vậy khả năng mắc sai sót sẽ rất nhỏ.
Trương Thiên lấy sổ ghi chép của mình ra, lại chơi với con của Tiền Thắng Nam một lúc, sau đó mới trở về trường học.