TIVI đang phát lại bộ phim chiếu tối qua, Trương Thiên vừa xem được một lúc, đang xem đến người Nhật tiến vào thôn, mọi người vào đường hầm thì Triệu Tùng đã sửa soạn xong bước vào.
Trương Thiên đang định chào Triệu Tùng thì ngửi thấy một mùi thơm nồng nặc, rất quen thuộc.
“Anh dùng bao nhiêu nước hoa vậy.”
Vẻ mặt Trương Thiên kỳ quái.
“Nơi này có nhiều muỗi sao?”
Đây gần như ướp mùi rồi nhỉ?
Sắc mặt Triệu Tùng cứng đờ, đứng thẳng như cọc gỗ ở chỗ đó.
Không phải em gái nói người xịt chút nước hoa, ngửi thơm phức thì con gái sẽ có ấn tượng tốt hơn nhiều với con trai sao?
Trương Thiên trông rõ ràng là ghét bỏ, cô thậm chí còn ngả người ra sau!
(Triệu Quế: Em nói là hơi xịt một ít nước hoa! Anh là trực tiếp đổ nửa lọ!)
Trong lòng Triệu Tùng oan ức nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng.
“Không cẩn thận xịt hơi nhiều, tôi đi thay đồ.”
Anh quay người định đi nhưng bị Trương Thiên kéo lại.
“Thật ra vẫn ổn, lần sau anh cẩn thận một chút, đừng xịt nhiều là được.”
Triệu Tùng hơi cứng đờ, bị Trương Thiên kéo ngồi xuống bên cạnh.
“Tôi nghe nói anh ở trong thành phố có rất nhiều người quen, có thể giúp tôi tìm một chỗ ở cho Quách Bình ở được không? Tốt nhất là chỗ nào an toàn, có thể thuê lâu dài được ý.”
Trong giai đoạn đầu, nhà máy thực phẩm chắc chắn là nhà máy nhỏ, khó có thể xây dựng tòa nhà dành riêng cho nhân viên ở, thêm vào đó công nhân được tuyển dụng về cơ bản sống ở thành phố, trong nhà có phòng.
Quách Bình không có ký túc xá nhà máy ở nên phải thuê nhà, cô ấy là một cô gái độc thân một mình thuê nhà, hơi không an toàn lắm, hầu hết phòng được Triệu Tùng giới thiệu phần lớn đều là nhà anh em của anh, có Triệu Tùng, đối phương cũng không thể có ý nghĩ không tốt đối với Quách Bình, tính an toàn được bảo đảm.
Trương Thiên trực tiếp kể tình huống của Quách Bình, dù sao đợi vợ chồng nhà họ Quách phát hiện thì mọi người đều sẽ biết, cũng không có gì phải giấu giếm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-353.html.]
Triệu Tùng nghe xong, cau mày.
“Tôi có một người anh em, nhà cậu ấy rộng, trong nhà chỉ có cậu ấy và bà nội cùng với một em gái còn đang học cấp ba, nếu Quách Bình không ngại thì có thể trực tiếp ở nhà cậu ấy, tiền thuê nhà ba đồng một tháng là được.”
Háo Tử luôn muốn tìm một người thuê nhà, cậu ấy không yên tâm bà nội ở nhà một mình, nhỡ xảy ra chuyện gì, cậu ấy ở bên ngoài cũng không biết, em gái lại đang đi học ở trường, nên nếu thêm người thuê nhà, nói không chừng giúp đỡ được.
Triệu Tùng lại nói địa chỉ, vừa hay cách nhà máy thực phẩm không xa, đi bộ nhiều nhất là nửa tiếng.
“Cái này thích hợp, có thể xem trước được không? Dù sao cũng là Quách Bình muốn ở, cô ấy cảm thấy thích hợp mới được.”
Triệu Tùng đương nhiên không có ý kiến.
“Tôi đi hỏi cậu ấy trước một chút, mọi người khi nào đến trực tiếp đến địa chỉ đó, chủ nhà tên là Tôn Nha.”
Hai người thảo luận xong, Trương Thiên về nhà chuẩn bị, còn Triệu Tùng đi xe đạp đến nhà Tôn Nha ở huyện thành.
Về đến nhà, Quách Bình đã thu dọn đồ đạc xong xuôi, Trương Thiên kể cho cô ấy nghe thông tin cô nghe ngóng được từ Triệu Tùng.
“Một tháng ba đồng tiền thuê.”
Biểu cảm của Quách Bình thoải mái hơn nhiều.
“Nghe nói vào nhà máy thực phẩm sẽ nhận được lương của công nhân chính thức, tôi một tháng chắc có 28 đồng, tiền thuê ba đồng không vấn đề.”
Xưởng sữa thỉnh thoảng tuyển dụng công nhân tạm thời để giúp đỡ, cô ấy giấu ba mẹ đi làm, mỗi ngày có được ba đồng, thêm vào đó cô ấy có chi phí phát sinh nào, bây giờ trong tay đã tiết kiệm được 20 mấy đồng.
Xác định không có vấn đề gì, Trương Thiên chuẩn bị đưa Quách Bình đến huyện thành.
Cô đang muốn chào ông nội thì phát hiện ông lại không có ở nhà.
“Ông nội của tôi đâu rồi.”
Trương Thiên hỏi.
DTV
Anh em nhà họ Quách nhìn nhau:
“Đại đội trưởng vừa mới ra ngoài, bảo chúng ta đợi chút.”