Trương Thiên đặt quần áo bên cạnh.
Lúc đầu nhà anh hai chuyển đến nhà đơn xưởng xây dựng, căn phòng họ ở ban đầu đã được người khác thuê.
Quách Bình hiện tại không thể ở trong đại đội, người trong thành nhiều, không có thư giới thiệu, hai người nhà họ Quách không vào được, Quách Bình sẽ an toàn hơn.
Vậy thì vấn đề là sau khi đưa Quách Bình đến thành phố, phải sống ở đâu?
Mỗi lần Trương Thiên đến thành phố cũng là làm việc, nếu muốn ở lại qua đêm thì trực tiếp đến nhà anh hai ở nhờ.
Thời gian ngắn như vậy, sao có thể tìm được nơi thích hợp để ở?
Trương Thiên cau mày suy nghĩ, đột nhiên, nghĩ đến một người.
Người đó có thể giúp được.
Nếu muốn hỏi trong toàn đại đội ai là người quen thuộc nhất với huyện thành, vậy thì đương nhiên là Triệu Tùng!
Lúc đầu Triệu Tùng có thể dựa vào sức của chính mình xây dựng một cái chợ đen, người quen biết vô số kể, chỉ hai năm gần đây, khi Trương Thiên đến thành phố thị sát đã phát hiện, lúc đầu mấy đứa em của Triệu Tùng mà cô từng gặp đều ở trong đội giao sữa.
Trương Thiên không phản đối điều này, mình sống tốt rồi thì việc muốn giúp đỡ anh em là không gì đáng trách, lúc đầu cô trúng giải đã mua luôn một căn hộ nhỏ rộng 40 mét vuông cho bạn thân, bây giờ cũng có xưởng sữa, cô cũng trực tiếp nhét em ba vào làm tài vụ.
Chuyện bình thường mà thôi.
Quách Bình muốn tìm một nơi ổn định trong thành phố, Triệu Tùng là người thích hợp nhất cho việc này, anh có nhiều anh em nên nhất định có mối quan hệ.
Nghĩ đến là làm.
Trương Thiên nhân lúc Quách Bình vẫn đang sửa soạn bản thân, trực tiếp đạp xe đến xưởng sữa, ai ngờ đối phương không có ở đó lại chuyển sang chạy đến nhà họ Triệu tìm người luôn.
Nhà họ Triệu cũng tiến hành sửa sang, còn đặc biệt để một khoảng sân nhỏ, Trương Thiên gõ cửa, không lâu sau có người mở cửa.
“Xưởng trưởng Trương.”
Đôi mắt của góa phụ Tôn hơi mở to, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Trương Thiên mỉm cười, nói:
“Cháu đến tìm Triệu Tùng có chút việc, không biết anh ấy có ở nhà không ạ?”
DTV
Nếu cũng không ở nhà, cô chỉ có thể mặt dày nhờ anh hai và chị dâu hai để Quách Bình ở nhờ một đêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn -
https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-352.html.]
Góa phụ Tôn ngạc nhiên một chút, liền nở nụ cười nhiệt tình, mở cửa mời.
“Mau vào, mau vào đi!”
Chẳng lẽ cô gái Trương Thiên này là người trong lòng của con trai?
Thảo nào Mao Mao kéo dài đến bây giờ cũng không có đối tượng, nếu bà ấy có đối tượng xuất sắc như Trương Thiên, bà ấy cũng sẽ không tìm người khác.
Trong lòng góa phụ Tôn nghĩ như vậy, trên mặt càng nhiệt tình với Trương Thiên, khiến Trương Thiên khó thích ứng.
“À thì, dì có thể giúp cháu tìm Triệu Tùng được không? Cháu hơi gấp.”
Trương Thiên hơi xấu hổ hỏi.
“Đương nhiên không thành vấn đề.”
Góa phụ Tôn cười híp mắt nói xong lập tức quay người chạy sang phòng bên cạnh.
Triệu Tùng đang ngủ trưa trong phòng, đang ngủ mơ mơ màng màng thì bị mẹ lay mạnh đánh thức.
“Mao Mao, nhanh dậy đi, xưởng trưởng Trương Thiên đến nhà tìm con này!”
Vừa dứt lời, Triệu Tùng lập tức mở to mắt.
“Trương Thiên?! Đến nhà rồi?!”
Trên mặt góa phụ Tôn mang theo vẻ trêu chọc, cười nói:
“Người trong lòng mà con cứ giấu không phải là Trương Thiên chứ?”
Triệu Tùng dừng một chút, xoay người bắt đầu mặc quần áo sửa soạn bản thân.
“Không phải! Mẹ, mẹ dẫn Trương Thiên tới phòng khách đi, con sửa soạn chút sẽ tới ngay.”
Góa phụ Tôn nhìn dáng vẻ con trai mình đang chọn đi chọn lại trước tủ quần áo bĩu môi, vẻ mặt ghét bỏ.
Như vậy mà còn nói không phải, quỷ mới tin những gì con nói!
Trương Thiên được góa phụ Tôn dẫn đến phòng khách ngồi, góa phụ Tôn còn đặc biệt bật tivi cho Trương Thiên xem.
Nhà họ Triệu là nhà thứ hai trong đại đội Hồng Quang mua tivi vì anh là xưởng phó sữa. Mọi người chỉ bày tỏ hâm mộ vì điều này, không nhiều người nghi ngờ tiền bạc Triệu Tùng có đủ không.
Suy cho cùng, hai thành viên nhỏ tuổi của nhà họ Triệu đều làm việc trong xưởng sữa, tiền của hai người cộng lại thì cũng đủ mua một chiếc tivi.